Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 236

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:59:18
Lượt xem: 91

Phòng khách trong viện của Lam Lam.

Trần lão phu nhân ngồi ở ghế chủ vị, bên cạnh bà là cha Trần.

“Không biết các vị hôm nay đến đây là có chuyện gì?” Cha Trần mở đầu cuộc nói chuyện.

Người bên Dương gia là một phụ nhân bộ dáng phúc hậu, ăn mặc khá sang trọng, nước da trắng nõn, nhưng trog mắt lại có vẻ tính toán khiến người ta cảm thấy rất không thoải mái.

“Là thế này, chúng ta nghe nói ngũ tiểu thư quý phủ bị bệnh nặng, e là không qua khỏi, trước đó còn nghe nói là đã bị huỷ dung nữa. Các ngươi xem, hôn sự này. . .” phụ nhân bỏ dở câu nói, nhưng ý tứ trong đó đã hoàn toàn rõ ràng.

“Ngươi muốn từ hôn?” Ngữ khí cha Trần lạnh như băng.

“Ha ha, đúng vậy, ngươi xem ngũ tiểu thư đã thành như vậy, về bên kia theo chúng ta cũng phải chịu khổ, dù sao thì điều kiện của gia tộc nhỏ như chúng ta cũng không thể bằng Thượng thư phủ.” Phụ nhân kia nhìn sắc mặt cha Trần, có chút tức giận nói.

“Vậy sao, nếu các ngươi đã nói như vậy, vậy thì mối hôn sự này không cần kết nữa.” Cha Trần tức giận.

Những người này nghĩ mình là ai chứ, nữ nhân nhà ông còn chưa chớt, mà trên miệng đã xơn xớt không qua khỏi cái gì. Sớm biết đối phương là người như vậy, trước đây ông đã không đồng ý chuyện hôn sự này.

“Đừng, đừng như vậy. Lam Lam nhà chúng ta đâu có sao đâu. Nó nhất định sẽ không sao hết. Hôn sự này không thể huỷ được. Ta sẽ tăng thêm một nửa số của hồi môn so với trước đây nữa, các ngươi xem thế này được không.” Lão phu nhân đột nhiên nhảy ra, cực lực ngăn cản Dương gia từ hôn, lại còn muốn tăng của hồi môn cho Lam Lam, làm cho Cha Trần có chút không hiểu tình huống hiện tại. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Nhìn bộ dáng này của lão phu nhân, nhất định là bà phải gả bằng được Lam Lam vào Dương gia này.

Từ bao giờ con gái nhà hắn lại xuống giá như vậy, hèn hạ đến mức phải mặc cả bằng của hồi môn để gả đi?

“Thôi, Hay là thôi đi.” Phụ nhân kia có chút do dự, có vẻ đã động tâm với số lượng của hồi môn.

Vốn dĩ của hồi môn mà Bộ binh Thượng thư cho ngũ tiểu thư đã là khá lớn rồi, ít nhất, xét theo gia thế của Dương gia họ, chuyện như thế là rất khó tìm. Giờ lão phu nhân lại tăng lên gấp rưỡi, đúng là một khoản không nhỏ với họ. Nhỡ sau này cưới xong mà vị tiểu thư này chớt đi, không phải tất cả đều thuộc về họ sao, lúc này chỉ cần cưới thêm một cô vợ kế nữa là xong.

Ánh mắt phụ nhân sáng lên, trong lòng không ngừng tính toán.

“Mẹ, sao mẹ lại vội gả Lam Lam đi như vậy? Lam Lam giờ đã thành dạng này rồi, mẹ vẫn nhẫn tâm để con bé đi sao?” Cha Trần không nhịn được, chất vấn Trần lão phu nhân.

Nói đến tình trạng của Lam Lam, trên mặt lão phu nhân lập tức lộ ra nét đau lòng, nhưng giây tiếp theo, bà cụ lại càng kiên định với quyết định gả Lam Lam ra ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-236.html.]

“Ngươi còn coi ta là mẹ của ngươi không? Nếu vẫn muốn làm đứa con hiếu thuận của ta, đừng ngăn cản chuyện này của ta nữa, ta mới là người quyết định.” Bà cụ đẩy đứa con trai út ra, giận dữ nói.

“Ta không đồng ý, con gái ta không lấy người này.” một giọng nói có chút khàn khàn nhưng thập phần kiên định vang lên.

Trần phu nhân vừa nghe Xuân Phong nói Lam Lam vẫn có thể cứu được, liền chạy ra ngoài muốn thông báo tin vui cho bà lão và cha Trần. Nhưng không ngờ, vừa tới cửa, bà đã nghe bà cụ nói về chuyện nhất định phải gả con gái đi, bà tức giận đến mức sắp nổ tung. Thấy lão phu nhân vẫn một mực kiên trì như vậy, bà không nhịn được mà bạo phát.

Lúc này, Trần Thanh Thư thấy ồn ào cũng đi theo ra, hắn không nói gì, chỉ im lặng đứng sau lưng mẹ, nhưng chỉ cần nhìn vào ánh mắt cũng có thể thấy rõ lập trường của hắn.

“Sao, các ngươi định làm phản đúng không? Giờ không thèm nghe lời bà già này nữa đúng không?” bà cụ vô cùng tức giận khi thấy người con dâu vốn luôn ngoan ngoãn, chưa bao giờ lớn tiếng trước mặt bà, thế mà hôm nay lại dám đứng lên, công khai chống lại bà.

“Mẹ, chúng con không cố ý cãi lại mẹ. Nhưng chuyện hôn nhân đại sự, trước giờ vẫn là cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy. trước đây, mẹ nói với chúng con là đã tìm được một nhà tử tế cho Lam Lam, nên chúng con đồng ý. Nhưng giờ mẹ xem đức hạnh của họ đi. Lam Lam giờ còn chưa biết thế nào, mà họ đã liên tục đòi từ hôn, nếu sau này Lam Lam qua đó rồi, liệu nó sẽ sống thế nào? Chuyện hôn nhân của Lam Lam sẽ do con và Thiệu Khanh định đoạt, mẹ cứ yên tâm, chỉ cần lo chăm sóc sức khoẻ bản thân cho tốt thôi.”

Những lời này của Trần phu nhân không hề có chút uyển chuyển nào, không những đánh vào thẳng mặt lão phu nhân, mà còn nói bà cụ đừng xen vào chuyện của họ. Bà cụ nghe xong, tức giận đến mức đứng thở dốc, quay đầu nhìn con trai, lại phát hiện hắn không hề có ý định theo phe mình, thiện cảm của bà với người con dâu này lập tức bay sạch.

Kỳ thực Trần phu nhân cũng là người thông minh, bà biết chồng mình là người con hiếu thảo, sẽ không nói ra những lời này. Nhưng có những việc nhất định phải nói ra, vì hạnh phúc của con gái, bà bằng lòng đóng vai ác.

“À, bà già này còn chưa chớt, mà các ngươi đã nóng lòng đoạt quyền thế sao?” bà cụ tức giận ngồi phịch xuống ghế.

“Thanh danh là thứ quan trọng nhất của người con gái. Giờ nó bị thoái hôn, lại còn bị huỷ dung, thì làm sao tìm được nơi chốn tốt nữa. Các ngươi còn sợ ta hại nó sao?” lão phu nhân thấy mấy người quá cứng rắn, lại chuyển qua khuyên bảo. Chỉ là đứa con dâu này hôm nay làm bà phải nhìn với ánh mắt khác.

“Cho dù Lam Lam cả đời này không lấy chồng, chúng ta thân làm cha mẹ, sẽ nuôi nó thật tốt, không bao giờ cho nó gả vào một gia đình đê tiện hạ đẳng như vậy.” Trần phu nhân mạnh mẽ nói, khiến người khác không thể nào phản bác.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Ê, ngươi đang làm gì vậy? sao lại bảo nhà ta đê tiện hạ đẳng? Nếu không phải lão phu nhân nhà các ngươi đưa nhiều của hồi môn như vậy, ai thèm một nha đầu như của nhà ngươi, chúng ta quyết định rồi, sẽ huỷ hôn, để xem ai thèm rước một nha đầu sắp chớt như nó.” Phụ nhân nói xong còn thô tục khịt mũi một cái.

Trần phu nhân lúc này đã tức giận đến mức hận không thể lao đến xé rách miệng người đà bà kia, dám vũ nhục con gái bà như thế, quả là đáng chớt. Bàn tay bà trong tay áo đã sớm siết chặt, móng tay cắm vào làn da đến trắng bệch, nhưng bà vẫn không cảm nhận thấy đau đớn.

Bà không ngừng nhắc nhở, thôi miên bản thân, mình là người có giáo dưỡng, mình không được chấp nhặt với người thô bỉ như vậy. Nếu không, e là bà đã xông lên đánh nhau với người phụ nữa kia rồi.

“Ta.” Một giọng nói kiên quyết khác vang lên.

Mọi người kinh ngạc nhìn về phía cửa, chỉ thấy một nam nhân nhanh nhẹn, dáng dẻ đường hoàng, thoạt nhìn khiến người ta cảm thấy ôn nhuận như ngọc đang đi vào.

Trước đó mọi người đều chỉ chú ý đến tình trạng của Lam Lam mà không để ý đến người lạ xuất hiện. Người này là ai? Sao hắn lại có thể vào đến viện của Lam Lam?

Loading...