Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 221

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:55:09
Lượt xem: 104

Kỳ thực Phương thị đã chuẩn bị khá chu toàn, ngoại trừ Vương Tiểu Ngũ, mấy nha hoàn bên cạnh Lý Linh Linh cũng đều là người của bà. Chỉ là bà không ngờ được lần này người tra án lại là Bách Lý Mặc Thần, cũng không ngờ Hoàng thượng lại đến dự. Bất ngờ hơn nữa là Xuân Phong lại là người biết y thuật, biết cả Dịch Lạc Hương.

Tóm lại, bà là người mở đầu, nhưng lại không đoán được kết cục. Lý Duy Trung không ngờ chuyện ông bẩm báo lên Hoàng thượng lại gây ra hậu quả này, chẳng những mất cả chức quan, hiện tại mạng nhỏ cũng khó giữ. Ông hối hận, trước kia không nên quá vọng động, nghe theo lời xúi giục của nữ nhân ác độc kia. Giờ nghĩ lại, vẫn là vị phu nhân đầu tiên của mình là tốt nhất, nhưng giờ ông lấy mặt mũi nào đi gặp họ ở dưới kia nữa. Ông biết, kể cả khi ông không quản lý được hậu viện của mình, nể tình ông là cựu thần, Hoàng thượng cũng sẽ không giớt ông. Nhưng tại sao Hoàng thượng lại nổi giận đến mức tịch thu gia sản, còn đưa ông vào tử lao?

Ông không khỏi nhớ đến ngày hôm đó, sau khi Hoàng thượng đọc xong bản lời khai thì bắt đầu tức giận, ông đoán chắc, hẳn là vấn đề bắt nguồn từ Phương thị. Nhưng nhà giam đều là nam nữ ở riêng, ông cũng không thể hỏi chuyện rõ ràng, chỉ có thể đau khổ chờ đợi kết cục của mình.

Kỳ thực, dù không có chuyện tư binh, chỉ riêng chuyện Dịch Lạc Hương, Lý gia đã khó có thể yên ổn.

    ...

Bách Hoa Lâu, phòng riêng tầng 2.

“Không phải ngươi nói đã an bài hết rồi sao, sao vẫn để nó thoát ra được vậy?” Hạ Sính Đình cao ngạo mà khinh thường chất vấn.

“Tỷ tỷ, không phải tỷ không biết, người tra án lần này là Diêu Vương, hơn nữa Hoàng thượng cũng đích thân đến nghe xử, người chúng ta an bài cơ bản không có cơ hội động thủ. Nếu không cẩn thận bị phát hiện, kết cục của Lý gia tỷ cũng thấy rồi đó.” Lạc Vân Y không chút hoang mang nghịch nghịch chắc khăn tay, nhẹ giọng nói.

“Vốn dĩ muốn mượn tay Lý gia trừ khử nó, không ngờ Phương thị lại vô dụng như vậy, không những không thành công, lại hại chính mình.” Lạc Vân Y trào phúng nói.

“Giờ phải làm sao đây? Đã xử lý sạch sẽ chưa?” Hạ Sính Đình nhướng mày hỏi.

“Tỷ tỷ yên tâm, muội muội làm việc tất nhiên có chừng mực, đảm bảo tỷ tỷ không phải phiền lòng.” Lạc Vân Y cười dịu dàng đến động lòng người, nhưng ẩn dưới nụ cười này là một trái tim vô cùng tàn nhẫn.

“Không biết tỷ tỷ có nghe tin, Hoàng thượng nghe thẩm án xong, đột nhiên phát bệnh, được Xuân Phong cứu về không?” Lạc Vân Y ngắm nhìn những ngón tay trắng nõn của mình, vẻ mặt thản nhiên.

“Tỷ xem, đầu tiên là cứu được Diêu Vương, được Diêu Vương coi trọng, bây giờ lại cứu được Hoàng thượng, tỷ nghĩ xem con đường tương lai của nó rộng mở đến thế nào, có khi nào nó sẽ đi xa hơn cả tỷ tỷ không?” không để Hạ Sính Đình mở miệng, Lạc Vân Y đã nói tiếp.

“Chỉ là một nha đầu đê tiện lớn lên ở nông thôn mà còn đòi tranh cao thấp với ta, ta tuyệt đối không để nó được như ý.” Hạ Sính Đình nói, trong mắt lộ ra hung quang.

“Mặc dù nó chỉ là một nha đầu nông dân, nhưng bộ dáng cũng không kém tỷ tỷ đâu. Bây giờ nếu còn có chỗ dựa vững chắc, nói không chừng. . . Hơn nữa, bây giờ tỷ tỷ. . .”

Lạc Vân Y như có như không so sánh hai người, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía bụng của Hạ Sính Đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-221.html.]

Hạ Sính Đình đương nhiên biết tư sắc Xuân Phong không tồi, thậm chí còn có chút xinh đẹp hơn mình, lại nhìn theo ánh mắt Lạc Vân Y, nhớ đến chuyện mình không thể sinh con, nỗi hận trong lòng lại bùng lên.

Tại sao nàng mất đi nhiều thứ như vậy, trong khi một nha đầu nông dân thấp kém hơn mình vô số lần lại không ngừng được coi trọng, quan tâm?

Tại sao? Nàng không phục.

Lạc Vân Y thấy sự châm ngòi của mình đã có tác dụng, liền đứng dậy cáo từ. Hạ Sính Đình một mình ở lại, thống khổ suy nghĩ. Lúc nàng rời đi, nàng nắm chặt bàn tay, tựa như đã quyết định chuyện gì trọng đại, vội vàng hồi phủ.

Lý Như Sương và Lạc Vân Y có quan hệ khá tốt, Lạc Vân Y ngẫu nhiên biết được Phương thị đang tìm cách diệt trừ Lý Linh Linh. Ban đầu nàng cũng không để tâm, nhưng trên đường trở về đi qua phố Dung Hoa, thấy Phiêu Hương cư buôn  bán náo nhiệt, trong đầu nàng liền nảy ra một kế hoạch.

Ngày hôm sau, nàng đặc biệt mời Lý Như Sương đến Tiên Khách cư dùng bữa tối, đây chính là nhà hàng cữu cữu Lý Như Sương mở. Trong bữa ăn, nàng lơ đãng nhắc đến việc kinh doanh phát đạt của Phiêu Hương Cư, thậm chí danh tiếng nhà hàng mới này còn có chút vượt qua Tiên Khách Cư. Đồng thời nàng cũng hối lộ người bên cạnh Lý Như Sương, để nàng ta có được loại độc này. Từ đó mới xảy ra chuyện đầu độc Lý Linh Linh ở Phiêu Hương Cư. Sau khi được nội gián bên cạnh Lý Như Sương báo tin, Lạc Vân Y cũng sắp xếp người thông tri cho Xuân Phong đồng thời báo án, cố ý sắp xếp thời gian để đảm bảo Xuân Phong bị đưa vào đại lao.

Vốn tưởng mọi việc đã đâu vào đấy, không ngờ đến phút cuối lại xảy ra vấn đề ở Lý gia. Nhưng cũng chính những sắp xếp này đã khiến Xuân Phong nghi ngờ. Xuân Phong đã cố ý bỏ qua rất nhiều tình tiết đáng ngờ, chỉ đưa ra đủ chứng cứ để đưa mình ra ngoài, nhưng nàng vẫn chưa từ bỏ việc điều tra. Xuân Phong làm sao có thể để người đứng sau mọi việc trốn thoát. Người đó đang thả lưới, đắc ý thu lưới, không nhận ra được đằng sau mình là một tấm lưới còn lớn hơn.

    ...

Hôm đó, Xuân Phong vừa ăn sáng xong, một nha hoàn tiến đến thông báo, nói là có khách quý tới tìm, nhắn Xuân Phong ra tiền sảnh đón tiếp.

Xuân Phong nhướng mày: “Khách quý, chẳng lẽ lại là hắn? Sao lại đến tìm mình lúc này, có chuyện gì quan trọng sao?”

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Mang theo một bụng nghi ngờ, Xuân Phong đi vào tiền sảnh, nhưng cô không ngờ tới, người đến lại là một thái giám có chút đứng tuổi.

Xuân Phong vừa bước vào tiền sảnh, người đó đã nhìn nàng từ trên xuống, đánh giá Xuân Phong rồi nói: “Đây ắt hẳn là biểu tiểu thư của Hộ Quốc Công phủ. Tạp gia phụng mệnh hoàng thượng đến đón tiểu thư vào cung yết kiến, thỉnh biểu tiểu thư thu thập một chút, nhanh chóng tiến cung cùng ta.” Giọng nói người này có chút lanh lảnh như nữ nhân, lúc nói chuyện còn có chút ngữ điệu, làm Xuân Phong có chút buồn cười.

Hoá ra đây chính là thái giám, trước kia nàng đã xem qua trên TV, giờ mới có cơ hội gặp phiên bản đời thực.

“Xuân Phong, vị này là Lưu công công phục vụ Hoàng thượng, được cử đến đón con.” Hạ Nhân Ngọc đã sớm đến để tiếp đón người này, thấy Xuân Phong đến, liền giới thiệu.

“Vậy chuyến này phải phiền Lưu công công rồi, xin Lưu công công ngồi uống chén trà, chờ trong chốc lát, ta đi thay đồ xong sẽ quay lại.” Xuân Phong gật gật đầu, khiêm tốn nói với Lưu công công, còn thuận tay đưa cho hắn một hồng bao không nhỏ.

“Tiểu thư khách khí rồi, đây là chức trách của nô tài chúng ta.” Công công nhận bạc, cười vui vẻ.

Loading...