Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 213

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:52:56
Lượt xem: 72

Thời gian này, Bách Lý Mặc Thần vẫn cố gắng khai thác manh mối trên người Lý Linh Linh, nhưng vẫn chưa có kết quả gì đáng kể, trong lúc đó, lại có người đứng ra làm chứng chống lại Xuân Phong, hắn chỉ có thể để Hình bộ lấy lí do không đủ chứng cứ để trì hoãn. Đã mấy đêm không có Xuân Phong bầu bạn, hắn thực sự rất khó ngủ, hắn phải nhanh chóng đưa Xuân Phong ra ngoài mới được.

Lý Duy Trung trực tiếp bẩm báo chuyện này lên Hoàng thượng cũng không hẳn là chuyện xấu, ít nhất hắn có thể trực tiếp tiếp nhận việc này. Vì vậy, buổi chiều hôm đó, Bách Lý Mặc Thần chính thức được giao phó xử lý vụ án đầu độc của trưởng nữ Lễ bộ thượng thư.

Đương nhiên chuyện tranh đấu giữa các nữ tử không đến lượt một Vương gia cao quý như hắn xử lý, nhưng việc này đã liên quan đến chuyện kéo bè kéo cánh trong triều, nên sự việc đã mang một tính chất khác, vì vậy, để Diêu Vương ra tay cũng là điều hợp lý.

    ...

Bên này, cuộc điều tra của Hạ Nhân Ngọc cũng đã có kết quả, đã xác định được một số manh mối, có thể xác định người đầu độc lão phu nhân năm đó chính là người trong phủ. Sau khi biết  Lý Duy Trung bẩm báo chuyện vụ án lên Hoàng thượng, ban đầu họ có chút phẫn nộ, nhưng sau đó lại bị lo lắng lấn át. Họ lo lắng cho tình huống tiếp theo của Xuân Phong, càng lo lắng thái độ của Hoàng thượng với Hộ Quốc Công phủ.

Họ đã thu liễm nhiều năm như vậy, cũng chỉ để tránh cho Hoàng thượng nghi kỵ, bất an, để họ có thể an ổn mà sống. May mắn là vụ án được giao cho Diêu Vương, ít nhiều Xuân Phong cũng là ân nhân của hắn, ngoài ra, thời điểm Xương Bình Vương tạo phản, bọn họ cũng giúp sức ít nhiều. ít nhất, vì những ân tình này, Diêu Vương sẽ điều tra tử tế, hơn nữa, Diêu Vương cũng là người có nhân phẩm.

“Đại ca, chuyện của Xuân Phong thế nào rồi?” mẹ Xuân Phong nằm trên giường, ho khan vài tiếng, khuôn mặt tiều tuỵ như già đi mấy tưởi.

“Đừng lo lắng, chuyện của Xuân Phong đã được giao cho Diêu Vương điều tra, Xuân Phong và Diêu Vương có chút giao tình, ta tin Diêu Vương sẽ làm việc công bằng. Giờ muội hãy chăm sóc bản thân thật tốt, nếu không Xuân Phong trở về thấy muội như vậy sẽ đau lòng lắm.” Hạ Nhân Ngọc nhẹ nhàng an ủi mẹ Xuân Phong. Mấy hôm nay bà đã sụt đi không ít cân, bộ dáng tiều tuỵ không nỡ nhìn, không khỏi làm người ca ca như ông xót xa.

“Diêu Vương?” mẹ Xuân Phong lẩm bẩm.

“Muội nghỉ ngơi đi, ta còn mấy việc cần xử lý, ta đi trước đây.” Hạ Nhân Ngọc gật đầu, dặn bà mấy câu rồi rời đi.

Mẹ Xuân Phong không biết chuyện  Lý Duy Trung bẩm báo với Hoàng thượng, nên vẫn thất thần: “Diêu Vương liệu có thể điều tra rõ chuyện này không? Chuyện này sao lại giao cho Diêu Vương xử lý?”

Xuân Vũ ở một bên lại đột nhiên nói: “Mẹ, đừng lo lắng, Diêu Vương điện hạ nhất định sẽ bảo vệ Xuân Phong.”

Sự khẳng định của Xuân Vũ làm cho bà không khỏi thắc mắc, quay đầu nhìn cô: “Sao con lại khẳng định như vậy? Tỷ muội các con có phải đang giấu mẹ chuyện gì không?”

Bà vội vàng ngồi dậy, nắm tay Xuân Vũ hỏi.

“Mẹ à, mẹ đừng gấp, con chỉ là đoán thôi. Con vẫn cảm thấy ánh mắt Diêu Vương nhìn Xuân Phong nhà ta có chút khác lạ. Trước đó con còn tưởng là do lần Xuân Phong cứu ngài ấy ở thôn Đại Hà, nhưng có vẻ chuyện không đơn giản như vậy.”

Xuân Vũ nói ra nghi hoặc bấy lâu của mình, lần trước lúc khai trương Phiêu Hương Cư nàng đã thấy kỳ lạ rồi. Diêu Vương ở kinh thành nhiều năm, trước đó làm gì có chuyện hắn tặng lễ vật khai trương cho ai bao giờ? Hơn nữa, Phiêu Hương Cư lại chỉ do một nữ nhân không có quyền thế như Xuân Phong mở ra, đây quả thực là chuyện khó tin. Mọi người đều có chút nghi hoặc, nhưng e ngại uy danh của Diêu Vương nên không ai dám bàn luận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-213.html.]

Nghe Xuân Vũ nói, mẹ Xuân Phong cũng bình tĩnh lại. Lần trước, khi bà dặn Xuân Phong ít tiếp xúc với Diêu Vương, biểu tình của nàng đúng là có chút không được tự nhiên. Tuy rằng nàng che dấu rất tốt, nhưng dù sao bà vẫn là mẹ, làm sao có thể không nhận ra sự bất thường của con gái.

Chỉ là bà nghĩ Xuân Phong nói chuyện nam nữ có chút ngại ngùng thôi, nên cũng không để chuyện này trong lòng.

Như vậy, xem ra 2 người này. . .

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Mẹ Xuân Phong dần dần khẳng định suy nghĩ trong lòng: “Vậy ý con là giữa Xuân Phong và Diêu Vương. . .” bà bỏ dở câu nói, nhưng ý tứ đã rõ ràng.

Xuân Vũ thản nhiên gật đầu, ý của nàng cũng giống của mẹ. Chuyện này vẫn chưa biết là tốt hay xấu, nhưng ít nhất, bọn họ sẽ không cần lo lắng cho sự an toàn của Xuân Phong nữa.

“Dù thế nào đi nữa, sự an nguy của Xuân Phong vẫn là quan trọng nhất”, mẹ Xuân Phong tự an ủi.

“Thôi, con đi ngủ đi, mẹ không sao đâu, không cần ở lại đây với mẹ.” mẹ Xuân Phong nhìn mắt Xuân Vũ, có chút đau lòng. Xuân Sinh mấy hôm nay cũng thế, cả người lâng lâng, không tập trung được gì. Mấy hôm không có Xuân Phong ở nhà, mọi người đều rối rắm.

Xuân Vũ trở về phòng, trằn trọc mãi không ngủ được, xem ra suy đoán của nàng là đúng, đến cả mẹ cũng có thể lờ mờ nhận ra. Nàng phải làm sao bây giờ.

Thôi, bỏ đi, nàng còn chưa bao giờ lọt vào mắt ngài ấy, suy nghĩ nhiều vậy cũng có được gì đâu. Nếu người kia đã không thương mình, thì mình cố gắng vậy cũng chẳng để làm gì.

Gần đây Xuân Vũ đã suy nghĩ rất nhiều. Xuân Phong là một nàng gái chăm chỉ, kiên cường, thông minh, là người tốt hơn nàng về mọi mặt, nàng ấy xứng đáng với Diêu Vương hơn nàng. Nàng chỉ là một người cần người khác bảo vệ, là người lệ thuộc, sẽ chỉ là vật vướng chân mà thôi.

Xuân Vũ hiểu rõ vị trí của bản thân, thản nhiên lựa chọn buông tha cho mảnh tình ý kia của mình. Sau khi quyết định, nàng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Tự mình ôm mối tương tự mặc cảm này đã lâu, nàng đã có chút mệt mỏi rồi. Nghĩ thông rồi, nàng cảm giác như lại được sống trong ánh mặt trời ấm áp, tâm hồn nàng được thả trôi trong gió vậy.  Mang theo cảm giác thư thái đi vào giấc ngủ, nàng lại mơ về những ngày tháng yên bình sống trong sơn thôn, những ngày nàng cùng Xuân Phong hàng ngày lên núi hái thảo dược, nàng cùng mọi người đi dạo phố, đều là những ký ức tươi đẹp.

Xuân Phong thật là may mắn được sinh ra trong một gia đình tốt như vậy, cả nhà yêu thương, nhường nhịn nhau mà sống. Nếu không phải lớn lên trong một môi trường như thế, sẽ không có một Xuân Vũ thiện lương, hiểu chuyện như vậy.

.

Mấy hôm nay, Xuân Phong ở trong ngục có chút bất an, đã mấy hôm nàng không nhận được tin tức gì, không biết cuộc điều tra tiến triển thế nào.

Đêm khuya, nàng vẫn không ngủ được, trong đầu đều nghĩ đến hình ảnh Lý Linh Linh ngày hôm đó.

Rõ ràng không phải là một chất độc bình thường. Người bình thường trúng độc, da, môi, đầu ngón tay chân đều sẽ phát xanh đen, nhưng Lý Linh Linh. . .

Loading...