Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 208
Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:51:35
Lượt xem: 79
Xuân Phong lập tức quay người lao về phía Phiêu Hương Cư. Đến nơi, trước cửa Phiêu Hương Cư đã chật kín người, mọi người đều chỉ trỏ, xì xào bàn tán, ngoài cửa còn có một hàng quan viên đứng canh, không cho phép người nào tiến vào.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Sao lại có thể xảy ra chuyện này được?”
“Ừ, có chuyện gì thế nhỉ, sao lại kinh động đến quan phủ rồi?”
Một số người đang thấp giọng thảo luận. Xuân Phong đứng ngoài nghe những người này nói, tim đập thình thịch, một loại dự cảm không lành ập đến.
Nàng vội vàng xuyên qua đám người, đi về phía cửa tiệm, vừa đến cửa đã bị hai nha dịch chặn lại.
“Dừng lại? Là kẻ nào vậy? Người không phận sự không được vào.” Hai nha dịch giơ tay ra chặn Xuân Phong lại, gương mặt vô cảm.
“Để ta vào, ta là bà chủ chỗ này.” Xuân Phong lùi về sau một bước, toát ra khí thế mạnh mẽ.
Hai người đó nghe thấy Xuân Phong là bà chủ của Phiêu Hương Cư, họ nhìn nhau rồi hạ tay xuống để Xuân Phong vào.
“Sở Du, có chuyện gì thế?” Xuân Phong vừa vào cửa đã hỏi trực tiếp Sở Du.
“Biểu tiểu thư, là Đại tiểu thư Lễ bộ thượng thư phủ xảy ra chuyện trong cửa hàng.” Sở Du cúi đầu, tự trách nói. Xảy ra chuyện lớn như vậy dưới sự quản lý của hắn, hắn còn mặt mũi nào đối diện với Xuân Phong nữa.
“Lý Linh Linh? nàng ta xảy ra chuyện gì?” Xuân Phong lo lắng hời. Không phải là vị Lý tiểu thư có ác cảm với nàng từ trước sao? Sao mấy chuyện phiền phức cứ dính lấy nàng vậy chứ. Nhưng những lời tiếp theo của Sở Du lập tức làm nàng chớt lặng.
“Trúng độc chớt.” Sở Du càng cúi đầu thấp hơn.
“Sao cơ?” Xuân Phong sợ đến ngây người, Lý Linh Linh sao lại chớt trong tiệm của nàng vậy? Chuyện này chính là một đòn giáng nặng vào Xuân Phong, công việc kinh doanh của nàng mới khởi đầu tốt đẹp, ông trời đang đùa giỡn nàng sao?
Xuân Phong nhanh chóng chạy về phía phòng riêng trên lầu, nàng biết những người có địa vị như Lý Linh Linh chắc chắn sẽ đặt phòng riêng. Nhưng nàng còn chưa kịp lao lên thì đã có vài quan sai khiêng nàng ta đi xuống, trông nàng ta ẻo lả như người chớt vậy.
Xuân Phong vội vàng tiến đến muốn kiểm tra cho Lý Linh Linh, nhưng quai sai đã giơ tay ngăn lại.
“Để ta xem cho nàng ta đi, ta là đại phu, không chừng có thể cứu sống nàng.” Xuân Phong vội vàng nói.
Nhưng quan sai sao có thể nghe lời cô, người đó rõ ràng đã chớt rồi, còn cứu gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-208.html.]
Xuân Phong sốt ruột, đẩy ngã một tên ta, sau đó tiếp cận Lý Linh Linh. Quan sai kia sửng sốt, không ngờ một nha đầu thoạt trông yếu ớt như Xuân Phong lại có thân thủ tốt như vậy. Họ định tiến lên ngăn cản Xuân Phong, nhưng thấy động tác kiểm tra của Xuân Phong thật sự giống bộ dáng của đại phu, nên cũng đứng yên. Suy cho cùng, những người có thể mở cửa hàng trên phố Dung Hoa đều là những người có thế lực, dù sa cơ thì vẫn không nên chọc vào.
Xuân Phong nhanh chóng kiểm tra hơi thở, mạch đập và đồng tử, mới ủ rũ xác nhận, Lý Linh Linh thực sự đã chớt.
Nếu nàng đến sớm hơn một chút, có lẽ sẽ cứu được nàng ấy, giờ thì muộn quá rồi. . .
Xuân Phong chán nản lùi lại một bước, ngã xuống băng ghế.
Một sinh mệnh mới rời đi ngay trước mặt cô. Mặc dù Lý Linh Linh ngày thường có chút chán ghét, nhưng tự dưng nhìn nàng ấy nằm như vậy, Xuân Phong vẫn có chút khó chấp nhận, nhất là nàng ấy lại ra đi ngay trong cửa hàng của cô.
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Lý Linh Linh tại sao lại gặp chuyện ở đây? Nhưng không đợi Xuân Phong suy nghĩ gì thêm, người đứng đầu nhóm quan sai đã lớn tiếng nói: “Phiêu Hương Cư phát sinh án mạng, hiện nha môn tiếp nhận, niêm phong để điều tra. Tất cả mọi người ở Phiêu Hương Cư sẽ được đưa về nha môn hợp tác điều tra.”
Mấy câu này của quan sai làm Xuân Phong như bị đóng băng, chuyện này thực sự là một đòn đả kích với Phiêu Hương Cư. Chẳng lẽ mọi công sức của nàng lại đổ sông đổ bể lúc này sao? Xuân Phong không cam lòng, nhưng lúc này ngoài ngoan ngoãn đi theo quan sai, nàng cũng không thể làm gì khác. nàng chỉ có thể phối hợp, để mọi chuyện được điều tra rõ ràng, lấy lại sự trong sạch cho bản thân, như thế may ra mới cứu được Phiêu Hương Cư. Sau khi bình tĩnh lại, Xuân Phong nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, đi theo quan sai.
Cứ như vậy, Xuân Phong, Sở Du và nhóm tiểu nhị của Phiêu Hương cư đều bị quan sai bắt đi ngay trước mặt công chúng.
Tin tức rất nhanh đã truyền về Hộ Quốc Công phủ, mẹ Xuân Phong và lão phu nhân lo lắng đến mức đứng ngồi không yên. Rốt cuộc lão gia tử vẫn là người bình tĩnh nhất, lập tức nói Hạ Nhân Ngọc đi lo liệu một chút, trước tiên giúp Xuân Phong không phải chịu khổ trong đó đã. Tin tức chấn động truyền ra, Phiêu Hương Cư vốn đang đông đúc, ngựa xe như nước, bỗng chốc tiêu điều, bị đóng cửa vì một vụ án mạng. Đến cả Xuân Phong cũng bị bắt, nếu cứ tiếp tục thế này, chắc sẽ chẳng còn chút thanh danh nào.
Hạ Nhân Ngọc vội vàng đến Hình bộ hỏi chuyện. Nhưng ông cũng chỉ được thông báo là ở trên đã lệnh xuống, chuyện này phải nhanh chóng điều tra rõ ràng, trả lại công bằng cho Xuân Phong.
Hạ Nhân Ngọc bối rối, chuyện gì đang xảy ra vậy? Ở trên lệnh xuống? Người ở trên này là người nào, chẳng lẽ là Hình bộ Thượng thư? Xem ra hôm nào đó ông phải đến đa tạ người bạn cũ này.
Ngày thường Hạ Nhân Ngọc có mối quan hệ khá tốt với Hình bộ thượng thư, nên ông ấy là người đầu tiên mà ông nghĩ đến. Nhưng ông không nghĩ đến, mặc dù Hình bộ Thượng thư quan hệ với ông không tệ, nhưng cũng không biết quá nhiều về người nhà của ông, làm sao có thể nhanh chóng biết Xuân Phong là người của Hộ Quốc Công phủ.
...
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Bà chủ, có phải là chúng ta bị bắt vào ngục không? Chúng tôi không làm gì vị Lý tiểu thư kia cả. Chúng ta. . .” trên đường về nha môn, nữ tử hầu hạ ở phòng Lý Linh Linh run rẩy nắm lấy ống tay áo Xuân Phong mà hỏi.
Nàng còn chưa nói xong, đã bị quan sai hung ác trừng mắt doạ trở về.
“Đừng lo lắng, sự việc sẽ được điều tra rõ ràng nhanh thôi. Đây là Kinh thành, dưới chân thiên tử, ta tin chúng ta sẽ sớm được minh oan.”
Xuân Phong vỗ nhẹ vào tay nữ tử, trả lời. Nàng cũng nói lời này để trấn an những người của Phiêu Hương Cư, đồng thời cũng muốn cảnh cáo mấy nha dịch kia, đây là dưới chân thiên tử, làm gì cũng phải có chừng mực. Xuân Phong tin tưởng mọi người trong phủ sẽ nghĩ cách điều tra chân tướng, còn có Bách Lý Mặc Thần cũng sẽ không bỏ mặc cô.
Vì vậy, nàng chỉ cần lẳng lặng chờ đợi, tình hình nàng thế này cũng không làm gì hơn được.
Những người khác thấy Xuân Phong bình tĩnh như vậy, nghĩ chắc chắn là nàng có chỗ dựa, suy nghĩ này cũng khiến họ thoải mái hơn, không còn sợ hãi như trước nữa. Khi đến nha môn, mọi người được thông báo là họ sẽ được được Hình bộ trực tiếp xử lý, tâm lý mới thả lỏng một chút lại căng như dây đàn.