Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 199

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:46:31
Lượt xem: 93

Cảm thấy cánh tay mình sắp bị phế luôn rồi, Xuân Phong thả bút xuống, xoay xoay cổ tay và bóp vai một chút, trong miệng còn lẩm bẩm mấy tiếng oán giận, nhíu mày. Bộ dáng này của cô thật là khiến người ta phải đau lòng.

“Sao vậy? Đau tay sao?” khi Bách Lý Mặc Thần xuất hiện trong phòng, Xuân Phong vẫn còn đang lẩm bẩm: “Mệt c.h.ế.t cô nãi nãi ta rồi.” thấy động tác này của Xuân Phong, Bách Lý Mặc Thần không nhịn được mà hỏi.

“Ơ, sao chàng lại đến đây?” Xuân Phong đoán bây giờ chắc đã là nửa đêm, sao hôm nay hắn lại đến muộn vậy?

“Ừ, một mình khó ngủ quá, nên ta đến đây.” Bách Lý Mặc Thần nắm lấy tay Xuân Phong, nhẹ nhàng xoa nắn. không biết Bách Lý Mặc Thần có từng học qua đ.ấ.m bóp không, nhưng sau một lúc, Xuân Phong đã thấy cơn đau đã giảm đi rất nhiều.

“Được rồi, ta không sao.” Được phục vụ một hồi lâu, Xuân Phong thấy thoải mái hơn nhiều, đang định thu tay lại thì lại bị hắn kéo mạnh lại.

“Xoa bóp thêm một chút nữa đi.” Bách Lý Mặc Thần cúi đầu, nghiêm túc nhìn tay Xuân Phong.

“. . .Vậy được, chàng cứ bóp tiếp đi.” Xuân Phong thoải mái hưởng thụ cảm giác được thư giãn, nằm tự vào bàn, đưa tay cho hắn mát xa. Bất tri bất giác, Xuân Phong đã ngủ quên luôn trên bàn. Không trách nàng được, hôm nay nàng đã quá mệt mỏi rồi.

Bách Lý Mặc Thần thấy Xuân Phong ngủ say rồi mới buông cánh tay nàng ra, vốn định ôm nàng về giường ngủ cho thoải mái, nhưng lại sợ đánh thức nàng, cuối cùng để nàng ngủ như vậy, cởi áo khoác ra choàng cho nàng. Lúc này, hắn mới để ý mấy thứ trên bàn, liền cảm thấy phương pháp này thật mới mẻ. Biết được trước lúc hắn đến nàng đang miệt mài viết thứ này, bộ dáng gấp gáp, Bách Lý Mặc Thần cầm bút lên, học theo nét chữ của Xuân Phong, bắt đầu chép hộ. Không khỏi nói, một nam nhân như hắn bắt chước lối viết của một nữ tử như Xuân Phong, vậy mà lại gần như giống hệt!

Bách Lý Mặc Thần vừa viết, vừa để ý lau nước bọt cho người bên cạnh. Xuân Phong ghé vào bàn ngủ say không còn biết hình tượng là gì. Cứ như vậy, cô và Bách Lý Mặc Thần bên nhau, khung cảnh hạnh phúc, hoà hợp đến lạ lùng.

Trước đó Du thần y đã dặn Bách Lý Mặc Thần không được động tình, nên hắn không dám quá thân thiết với Xuân Phong, hắn sợ nhỡ không kiềm chế được bản thân. . .

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Vì vậy, hắn chỉ có thể thành thật ngồi chép tờ rơi.

    ...

Khi Xuân Vũ đến gõ cửa phòng Xuân Phong vào sáng hôm sau, Xuân Phong mới giật mình tỉnh giấc từ trên giường.

Trời ạ, sao cô lại có thể ngủ quên vậy, tờ rơi còn chưa viết xong đâu. Xuân Phong tỉnh ngủ, nhớ lại, hình như tối qua sau khi Bách Lý Mặc Thần đến cô mới ngủ quên mất. Tên này thật là, sao cứ phải làm cô thoải mái thế chứ, hại cô chưa kịp hoàn thành công việc!

Xuân Phong buồn bã đứng dậy, mở cửa cho Xuân Vũ. Vừa đến bên bàn, đập vào mắt cô là một chồng giấy xếp ngay ngắn, chắc phải mấy trăm tờ!

Xuân Phong không thể tin nổi, cầm một tờ lên, không phải chính là nét chữ của cô sao, tối qua cô viết được nhiều thế á? Xuân Phong lại bắt đầu rối rắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-199.html.]

Nhìn kỹ lại, nét chữ này cũng không hoàn toàn giống của cô, chắc là người đó đã tranh thủ lúc cô ngủ mà viết giúp cô rồi. Trong lòng cô chợt ấm áp, hắn cũng khá chu đáo đấy chứ.

Nhìn số lượng tờ rơi trên bàn, Xuân Phong lại càng vui vẻ. Tốc độ này là của máy photocopy sao, yêu hắn chớt mất.

“Woa, Xuân Phong, muội chép được nhiều thế?” Xuân Vũ vừa bước vào phòng, nhìn chồng giấy trên bàn, ngạc nhiên thốt lên.

“Ừm, là tối qua ta viết đó. Mọi người viết được nhiều không?” Xuân Phong vẫn đang chìm đắm trong thế giới hạnh phúc, nghe Xuân Vũ hỏi mới tỉnh táo lại, đành nhắm mắt nói dối.

“Chúng ta chỉ biết được nhiều hơn muội một chút thôi, viết đến mức tay ta cứng đờ luôn rồi, chừng này đủ chưa?” Xuân Vũ hỏi, lắc lắc cánh tay mỏi nhừ của mình.

“Ừm, sau này vẫn cần nhiều, nhưng không cần gấp như hôm nay nữa, mọi người cứ từ từ viết thôi. Muội cũng tìm người chép nữa rồi, nói chung là càng nhiều càng tốt.” Xuân Phong cũng lường trước là mấy người bọn họ viết cũng không được bao nhiêu, nên tối qua đã sai Huyền Dịch tìm người chép thêm. Sở dĩ tối qua phải làm cật lực như vậy là vì sáng nay cô phải dùng rồi.

Ăn sáng xong, Xuân Phong mang hết tờ rơi đến cửa hàng, tiểu nhị sớm đã chờ sẵn, một số người nhanh nhẹn hơn cũng tụ tập lại, ngắm nhìn, nghiên cứu mấy thiết kế kỳ lạ của Xuân Phong.

“Bà chủ, người đến rồi!” Đám người thấy Xuân Phong đến đều cung kính cúi chào.

“Ừ, sao các ngươi lại tụ tập ở đây vậy?” Xuân Phong thấy đám người đang túm tụm lại thì hỏi.

“Chúng tiểu nhân thấy mấy thứ này có phần mới lại nên hơi tò mò, muốn xem thử. . .” một tiểu nhị tên Lý Quân chỉ vào mấy thứ đồ vật phía sau, giải thích.

Thấy mọi người đều tò mò, Xuân Phong mỉm cười, nói với họ: “Hôm nay ta sẽ dạy mọi người cách sử dụng mấy thứ này.”

“Vâng, vâng!” mấy người ham học hỏi liền vui sướng đáp. Lúc nãy họ nhìn mấy thứ này, đã muốn thử dùng, nhưng lại sợ làm hư nên không dám động vào. Giờ có Xuân Phong dạy họ cách dùng, họ không sợ nữa.

“Được rồi, các ngươi lấy thịt và than trong bếp ra đây.” Xuân Phong mỉm cười, sai người vào bếp chuẩn bị đồ.

Mấy tiểu nhị nhanh chóng chạy đến phòng bếp, lấy những đồ dùng mà Xuân Phong yêu cầu. Xuân Phong dẫn đầu nhóm người, đưa họ lên phòng riêng ở tầng 2. Trong những phòng ở tầng 2 chính là những chiếc bàn kỳ lại là Xuân Phong đã đặt ở Thiên Bảo Các.

ở giữa bàn có một cái lỗ nhỏ, vừa vặn có thể để vào một cái bếp nhỏ. Phía dưới bàn còn có một cửa sổ nhỏ để cung cấp oxi cho than cháy, trên lỗ đặt một chiếc nồi đá, chiếc nồi chỉ cách mặt bàn khoảng 1 cm. Khoảng cách này vừa đủ để chiếc nồi có thể xoay được, đồng thời cũng hạn chế bụi than và tro bay lên.

Đúng vậy, thứ Xuân Phong làm là một phiên bản đơn giản của bàn tròn xoay, điểm khác biệt là cô cải tiến một chút, biến nó thành một chiếc bàn xoay kết hợp bếp than. Nhưng Xuân Phong chỉ mới triển khai thứ này ở phòng riêng trên tầng 2, thứ nhất là kinh phí của cô có hạn, thứ 2 là cô muốn xem hiệu quả thế nào đã.

“Đây là chiếc bàn độc quyền ở đây, do chính ta đặc biệt chế tạo. Mặt hàng chính của chúng ta là thịt và rau, được nướng trực tiếp bằng nồi đá trên bàn, ăn cùng nước sốt đặc chế. Nồi được làm từ đá Lam Yên  từ phương bác, đồ ăn nấu lên sẽ ngon hơn những chiếc nồi khác, lại còn có tác dụng dưỡng nhan, dưỡng sinh. Những lời ta vừa nói này, các ngươi đều phải nhớ, sau này nếu khách hỏi thì phải trả lời cho kỹ.” Xuân Phong đột nhiên nghiêm túc đứng lên, nói.

Loading...