Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 19
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:04:05
Lượt xem: 58
“Mẹ à, mẹ yên tâm, con tự biết tình hình trong nhà mà. Con mua nhiều như vậy tức là con nắm chắc quản lý nguồn tiền. Con muốn bổ sung thêm dinh dưỡng cho cả nhà ta trước. Thân thể tốt mới kiếm nhiều tiền hơn được"
Xuân Phong giải thích cho mẹ, cũng cảm nhận được sự bao dung của mẹ. Rõ ràng là tiếc tiền, cũng không nỡ nói nặng lời với cô một câu. Cô lại càng quyết tâm phải vực dậy gia đình này.
“Mẹ, mẹ nhìn xem, đây là tiền hôm nay con bán được, mua hết đồ xong, còn lại chứng này” Xuân Phong lôi 9 lượng bạc còn lại ra, đưa cho mẹ.
“Nhiều vậy sao?” Mẹ nhìn nhiều tiền như vậy, nhất thời nói lắp luôn.
Xuân Phong nói hết số tiền thu chi trong hôm nay cho mẹ, để mẹ tính toán lại một lần, rồi đem số tiền thừa cho mẹ cất giữ. Mẹ nhìn thấy nhiều tiền như vậy, lại nhìn vóc dáng nhỏ bé của Xuân Phong, vành mắt lại đỏ lên.
“Đều do mẹ vô dụng, lại để cho đứa nhỏ đi kiếm tiền nuôi gia đình”
Xuân Phong nhìn thấy mẹ lại bắt đầu khóc, liền kêu đói, giục mọi người nhanh chóng dọn cơm, mẹ mới lau nước mắt đi chuẩn bị
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Xuân Vũ rửa rau, Xuân Phong nhóm bếp, Xuân Vũ nhân tiện hỏi Xuân Phogn về tình hình phiên chợ.
“Nhị muội, dưới chợ vui không, có đồ ăn vặt gì hay không” Xuân Vũ chờ mong
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-19.html.]
Lần cuối cùng Xuân Vũ đi chợ đã là 3-4 năm trước rồi. Sau đó Cha đổ bệnh, điều kiện trong nhà ngày càng kém, không được đi nữa.
“Buối sáng sớm thì đông người, náo nhiệu lắm. Còn về đồ ăn, muội cũng chưa có thời gian nhìn qua. Lần sau tỷ đi cùng ngắm nhé.”Xuân Phong vừa châm củi vừa nói.
“Đúng rồi, ta đi cùng, có gì hỗ trợ muộ cho dễ, cho mẹ đỡ lo lắng” Xuân Vũ liếc mắt nhìn mẹ, tủm tỉm cười.
“Con là muốn cho mẹ đỡ lo lắng hay là muốn xem đồ ăn vặt đây”. Hiểu con gái không ai bằng mẹ, mẹ Xuân Phong hiểu ngay chút tâm tư nhỏ này của Xuân Vũ, trêu ghẹo.
“Mẹ..”Xuân Vũ đỏ mặt
Trong ánh thu chiều, trong bếp thỉnh thoảng vang lên tiếng cười như chuông bạc, làm người khác chỉ muốn gia nhập, cảm thụ chung niềm vui với các nàng.
Mẹ Xuân Phong nấu cơm tẻ, tráng thêm mấy quả trứng, thêm canh rau dại, cắt ít thịt ba chỉ xào củ cải trắng. Đồ ăn vừa được đưa lên, chớp mắt đã thấy Xuân Sinh đang chơi cùng đám bạn ùa vào nhà. Từ xa cậu đã ngửi thấy mùi đồ ăn, nên vừa vào nhà là sà vào bếp. Thấy có thịt, còn có bánh bao, cậu lập tức rót nước miếng. Cậu nhớ lời tỷ tỷ dặn, ào đi rửa tay.
Mọi người quây quần bên mâm cơm. Xuân Phong gắp cho mỗi người 2 cái bánh bao, nhưng cô lại không ăn. Thấy thế, mẹ Xuân Phong liền định chia của bà cho cô, cô ngăn lại:”Mọi người ăn đi, con ăn rồi, con ăn tận 4 cái, mọi người ăn đi”.
“Thật sao? Nha đầu đừng lừa mẹ” mẹ Xuân Phong có chút không tin.
“Đương nhiên là thật rồi, mự không nhớ con còn đưa tiền cho mẹ cất sao. Con cũng không phải người không dám tiêu tiền cho bản thân” Nói xong, Xuân Phong còn đắc ý nháy mắt với mọi người.