Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:03:50
Lượt xem: 46
“Lý thẩm, thím muốn xem thì nói với con một tiếng là được. Con mua mấy thứ linh tinh về ăn tạm thôi ạ, bột mì, bột kiều mạch thôi ạ, cũng không có gì đáng giá.” Xuân Phong nói xong liền mở ra, để mọi người nhìn thấy túi bột kiều mạch trên cùng. Mọi người trên xe nhìn thấy, cũng không nói gì nữa. Lý thẩm liếc qua, miệng còn nói thầm:”Tưởng có gì hay, hóa ra là đồ nghèo rót mùng tơi, cũng chả mua được gì tốt”
Xuân Phong nghe thấy nhưng cũng không thèm so đo, mất tâm trạng. Vì thế, trên đường về, cô chỉ ngồi tán chuyện với thím Trương.
Trời dần tối, xe ngựa cũng đã về đến cổng làng. Xuân Phong với mời định xuống xe đã thấy Xuân Vũ đi tới. Cô chào hỏi mọi người rồi kéo tay Xuân Phong
“Nhị muội, muội không sao chứ? Sự tình xử lý thế nào rồi, Mẹ ở nhà lo lắng lắm, cứ bảo biết thế cho tỷ đi cùng muội”
“Chỉ là đi chợ thôi mà, có gì đâu, lại có nhiều người đi cùng như thế, sợ gi chứ? May quá, tỷ đến đây giúp muội đi, chúng ta về nhà trước đã” Xuân Phong thấy tỷ tỷ lo lắng, trong lòng bật cười.
Xuân Vũ còn định nói gì dod, nhưng đã thấy Xuân Phong vác gùi lên, cũng chỉ biết bước nhanh đuổi theo.
“Mẹ ơi, chúng con về rồi” Xuân Phong vào nhà, lập tức đi đến múc một bát nước uống. Mẹ nghe thấy lập tức đi ra, không để ý cô mang gì về, lập tức đi đến kéo tay cô
“Phong Nhi à, để mẹ nhìn xem, con có sao không?”
“Mẹ à, mẹ nhìn xem, con có sao đâu. Mau qua đây nhìn xem con mang gì về này” Xuân Phong cười tủm tỉm nói với mẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-18.html.]
"Không có việc gì là tốt rồi" Mẹ thấy Xuân Phong không có gì đáng ngại, nhẹ nhàng thở ra. Buổi sáng, sau khi Xuân Phong rời đi, bà lại thấy lo lắng, đáng ra bà không nên để cô đi một mình. Nhưng lúc bà ra đến cổng làng, xe bò đã sớm rời đi, vì thế mà bà đã bồn chồn lo lắng cả ngày nay.
Thực ra ở trên trấn cũng không có gì nguy hiểm lắm, chỉ là đôi khi sẽ có mấy lưu manh thích đùa giỡn những cô gái nhỏ. Tuy rằng Xuân Phong bây giờ chưa hoàn toàn trổ mã, nhưng dung mạo vẫn có nét xinh đẹp thanh tú. Người khác có thể không nhận ra, nhưng bà làm mẹ lại rất rõ, vì vậy bà thật sự rất lo lắng.
“Mẹ, qua đây đi. Là bánh bao thịt. Hâm nóng lại là có thể ăn rồi. Bánh này là con mua cho mọi người ăn đó”
Xuân Phong tất nhiên không hiểu những lo lắng của mẹ, vui vẻ đưa bánh bao cho bà.
“Được rồi, mẹ biết con hiếu thuận. Đi cả ngày mệt rồi, con vào nghỉ chút đi, để mẹ và tỷ tỷ nấu cơm”
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Nói xong, bà xoay người chuẩn bị đi vào bếp, cũng không hỏi cô thảo dược bán thế nào, được bao nhiêu tiền.
“Mẹ, từ từ đã, con còn mua gạo và thịt nữa, tối nay nhà ta ăn cơm với thịt nhé” Nói xong, cô đưa đồ ra cho mẹ.
Mẹ Xuân Phong quay đầu lại đã thấy một gói gạo và thịt to, liền nhíu mày.
“Phong nhi, con mua mấy cái này hết bao nhiêu tiền vậy?” mặc dù mẹ tiếc tiền, nhưng cũng không nỡ nặng lời.