Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 131
Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:27:17
Lượt xem: 111
“Gia môn bất hạnh? Có người như ngươi mới gọi là gia môn bất hạnh!” Xuân Phong khoanh tay, khinh thường nói.
“Thôi, đừng nhiều lời nữa. Chuyện các ngươi đến đây hôm nay không có kết quả đâu, đừng lãng phí công sức nữa. Nếu biết sống thành thật, tích đức, có khi vài năm nữa Chu thị sẽ được thả ra đó. Còn nếu các ngươi vẫn muốn gây chuyện, đừng trách ta không khách khí. Nếu còn muốn giữ chút thể diện thì thành thật ở nhà đi, nếu không đừng trách ta tàn nhẫn.” Xuân Phong liếc nhìn 2 người đàn ông, chậm rãi nói, tràn đầy khí phách, thậm chí còn có chút khí chất nữ vương.
Nhìn Xuân Phong, Đoàn lão đại kéo em trai xuống, nhỏ giọng thuyết phục: “Nhị đệ, chúng ta về nghĩ cách khác đi. Ta sợ hôm nay 2 chúng ta khó mà xử lý việc này.” Trước đó, khi Xuân Phong cho lão nhị một cú đấm, Đoàn lão đại đã thấy sợ hãi rồi. Nha đầu này thật là hung hãn, hắn cảm thấy cả hắn và nhị đệ hợp vào cũng không phải là đối thủ của nha đầu này. Nhìn thấy lão nhị còn đang thắc mắc về cây gậy kia, hắn đã bước tới, khuyên nhủ nhị đệ về cùng nhau bàn bạc. Thế là hai người đàn ông giận dữ rời khỏi nhà Xuân Phong.
Hai người đàn ông bước lên xe ngựa rời đi, có người tinh mắt nhận ra, liền tiến đến chào hỏi: “Đây không phải là lão nhị Đoàn gia sao? Sao hôm nay ông lại về đây, lại còn bị thương?” Người đàn ông nhìn Đoàn lão nhị từ trên xuống, thấy hắn đang chảy m.á.u mũi, liền kinh ngạc hỏi.
“Hừ, còn không phải tại mấy nghịch tử nhà lão Tam sao!” Đoàn lão nhị hừ lạnh một tiếng, rồi lên xe rời đi.
Người đàn ông bị bỏ lại ở đó, đầu óc bắt đầu liên tưởng. Nghịch tử nhà lão tam, vậy không phải đang nói về nhà Xuân Phong sao? Người đàn ông nhớ đến trên xe còn có Đoàn lão đại, nhớ đến chuyện mới xảy ra, liền đại khái đoán ra câu chuyện. Có lẽ lão nhị đến giúp lão đại cầu tình, cãi vã, cuối cùng còn đánh nhau, chỉ là không biết ai lợi hại đến mức đánh Đoàn lão nhị thành dạng đó.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Tin tức về cuộc ẩu đả của nhà Xuân Phong và Đoàn lão nhị nhanh chóng lan ra trong thôn, một số người hóng chuyện còn đến nhà Xuân Phong hỏi han, muốn biết tường tận câu chuyện. Nhưng mẹ Xuân Phong chỉ mỉm cười không nói, mọi người chỉ có thể rời đi mà không biết gì. Tần thúc cũng đến hỏi thăm tình hình, đồng thời dặn mọi người cẩn thận, khả năng Đoàn lão nhị sẽ tiếp tục gây rối.
Xuân Phong không quan tâm hắn lắm, mấy ngày nay cô vẫn bận rộn, mùa xuân đã bắt đầu, cũng là lúc gieo hạt và cấy lúa. Sau khi ăn trưa xong, Xuân Phong ra ngoài, chuẩn bị tìm một số người giúp việc trên đồng. Cô cần hoàn thành việc trên đồng càng sớm càng tốt. Xuân Sinh chắc phải mất hơn 1 tháng mới bình phục, trong khoảng thời gian đó, cậu vẫn cần người chăm sóc. Hơn nữa, Trần phu nhân có nói sức khoẻ của bà ngoại ở Kinh thành không được tốt, không biết bà thế nào rồi. mẹ Xuân Phong không nói gì, nhưng cô biết trong lòng bà rất lo lắng. Nhất định cô sẽ tranh thủ đưa mẹ về thăm bà, cô không muốn mẹ phải hối hận như tiếc nuối của cô với ông nội.
Nhưng nhà cô mới yên bình được nửa ngày thì Đoàn lão nhị lại đến làm loạn. Hắn cùng một nhóm người xông vào nhà Xuân Phong, trên đường thành công thu hút rất nhiều thôn dân đến. Nhóm người vây quanh nhà Xuân Phong, đồng thời báo cho Trưởng thôn.
“Đoàn gia nhị thúc, ngươi đem nhiều người đến đây thế làm gì?” Trưởng thôn đẩy đám người sang một bên, nói với lão ta.
“Đoàn mỗ hôm nay cần xử lý chút gia sự, kính mong trưởng thôn không can thiệp.” Đoạn lão nhị không khách khí nói.
“Gia sự? Giải quyết gia sự cần nhiều người thế sao?” trưởng thôn rõ ràng không vui, không cho ta quản, ta càng quản!
“Hôm nay ta phải dạy dỗ con nhỏ hỗn xược này, không ai được cản!” Đoàn lão nhị nhìn đám người vây quanh, cao giọng nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-131.html.]
“Chờ đã, ngươi muốn giáo huấn người khác, thì trước tiên phải nói lí do đã chứ.” Xuân Phong đột nhiên nói.
“Lý do? Đồ nghiệt nữ vô lễ như ngươi, còn dám hỏi ta lí do?”
“Thật sao? Ta không biết vì sao ta lại trở thành nghiệt nữ vô lễ rồi?”
“Ngươi không quan tâm đến sống c.h.ế.t của đại bá nương nhà ngươi, tấn công trưởng bối, còn không phải vô lễ sao, vết thương của ta còn đây.” Đoàn lão nhị chỉ vào mũi, nói với những người trước mặt.
Một số người nhìn vào vết thương trên mặt hắn, bắt đầu thì thầm: “Không thể nào, đây là do Xuân Phong đánh sao? Một tiểu nha đầu như nó mà đánh được một đại nam nhân thành dạng này ư?”
“Cũng không phải không được, ngươi không nhớ lần trước Chu thị bị Xuân Phong hành hạ thành thế nào à?” cũng có người tin lời nói của Đoàn lão nhị.
Ồn ào một lúc, nhóm này tin Xuân Phong, nhóm kia tin Đoàn lão nhị, cả khoảng sân bỗng chốc ồn ào.
“Đáng đời ông, ông nghĩ lại xem làm sao mà ta đánh ông, không quên nhanh thế chứ. Vậy để ta nhắc lại lần nữa. Nhục mạ mệnh quan triều đình, thoá mạ trọng thần. Đây không phải là chuyện mà những bách tính như chúng ta có thể mở miệng ra nói đâu. Thế mà ông cứ khơi khơi nói ra miệng. Ông không cần mạng, nhưng cả nhà tôi cần. Chỉ đánh ông chừng đấy là coi như nương tay cho ông rồi.” Xuân Phong nhìn những người trong sân, cảm thấy buồn cười. Những người này luôn luôn là như vậy, như đám cỏ ngoài kia, không có chính kiến, người ta nói gì thì nghĩ theo như thế.
“A, còn có chuyện như vậy sao? Đoàn lão nhị to gan thật đấy.” tiếng nghị luận lại nổi lên.
“Hừ, ta nói cũng là thật, ngươi nói ngươi không nhúng tay vào chuyện của đại tẩu, ta không tin!” Đoàn lão nhị vẫn cứng cổ nói.
“Nói chuyện phải có chứng cứ. Ông có chứng cứ gì không mà đứng đó nói như vậy? Chuyện của đại bá nương có nhân chứng, vật chứng rõ ràng, huyện lệnh đại nhân đã xét xử công bằng, sao Nhị bas lại ở đây nói chúng ta nhúng tay vào?”
“Ngươi còn dám ở đây càn quấy, bọn bây lên hết cho ta! Trói nha đầu thối này lại cho ta, hôm nay ta phải giáo huấn nó cẩn thận. Còn các ngươi, mau cút hết cho ta.” Đoàn lão nhị chỉ đạo đám người hắn mang đến, cũng đuổi đám đông đi, động thủ muốn bắt Xuân Phong.
Mẹ Xuân Phong và Xuân Vũ đều đứng lên phía trước bảo vệ Xuân Phong.
Trong lúc mẹ Xuân Phong đang lo lắng đến hai lông mày sắp dính vào nhau, bỗng tiếng nghị luận lại vang lên: “Xe ngựa của ai vậy, sao xe đẹp vậy?”