Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 121

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:24:53
Lượt xem: 77

“Đừng lo lắng, Xuân Phong, con đợi chút, ta đi gọi mọi người cùng nhau đi tìm.” Trưởng thôn nghe Xuân Phong nói xong, nhanh chóng chạy đi tìm người, trước khi đi còn không quên trấn an cô. Nhìn bóng dáng ông dần khuất xa, Xuân Phong cảm thấy may mắn, thôn dân ở đây vẫn sống rất chất phác, chỉ cần người khác cần giúp đỡ, họ chắc chắn sẽ ra tay cứu giúp. Trong lúc chờ trưởng thôn tập hợp mọi người, Xuân Phong trở về nhà, cô sợ tình trạng của mẹ hiện tại không thích hợp ở một mình. Cô rảo bước về nhà, vừa về đến nhà, một bóng đen bỗng bước ra từ một góc khuất, tiếp cận Xuân Phong.

“Là ta đây, cô nương! Ta mới tìm thấy cái này ở cửa, ta cũng đã phái người đi theo người truyền tin rồi." Huyền Dịch lấy lá thư từ trong người ra, cung kính nói với Xuân Phong. Ngay khi Xuân Phong trở về và phát hiện ra Xuân Sinh mất tích, Huyền Dịch đã biết chuyện. Vì vậy, khi có người lạ đến đưa thư, Huyền Dịch đã cảnh giác, thận trọng bố trí người theo dõi. Xuân Phong nhìn lá thư còn nguyên vẹn, cô biết Huyền Dịch vẫn chưa đọc lá thư này.

Cô nghe hắn nói, cũng không nói gì, chỉ im lặng mở lá thư ra đọc kỹ. Nội dung bức thư chỉ có mấy chữ: “Nếu muốn cứu đứa bé, trưa mai mang theo 1 ngàn lượng bạc đến túp lều hoang sau thôn. Nếu không, chờ nhặt xác đi.”

Chỉ mấy chữ đơn giản đã dễ dàng chọc tức Xuân Phong. Cô cực kỳ phẫn nộ. Lần đầu tiên kể từ khi đến đây, cô mới cảm thấy cơn giận bùng lên như thế. Xen lẫn cảm giác tức giận là nỗi sợ hãi và lo lắng. Xuân Phong đương nhiên không dám để mẹ biết chuyện này. Cho nên việc nhờ người trong thôn hỗ trợ tìm kiếm vẫn diễn ra như kế hoạch, chuyện lá thư này Xuân Phong chỉ có thể giao cho Huyền Dịch điều tra.

Xuân Phong vẫn không nói thêm lời nào, trực tiếp đưa lá thư cho Huyền Dịch. Hắn im lặng cầm lấy, lướt qua nội dung rồi cất lá thư đi, cúi người chắp tay: “Cô nương, chuyện này cô cứ giao cho chúng ta xử lý, chúng ta nhất định sẽ mang thiếu gia an toàn trở về.”

“Ừ, giờ cũng chỉ có thể làm như vậy, nhưng chuyện này….” Xuân Phong trầm ngâm suy nghĩ, rồi trầm giọng thì thầm mấy câu với Huyền Dịch. Hắn gật đầu, rồi nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Xuân Phong trở về thăm mẹ, thấy mẹ vẫn ngồi ở chỗ cũ, cô đơn và yếu đuối, cô bỗng cảm thấy bà già đi rất nhiều. Xuân Phong nhìn mà đau lòng. Nếu cô cẩn thận hơn thì đã không xảy ra chuyện như vậy, cô vừa nghĩ vừa tự trách. Cuộc sống của cô từ khi đến đây vẫn luôn khá yên bình, nên cô đã buông lỏng cảnh giác.

“Mẹ, mẹ đừng lo lắng, con đã nhờ trưởng thôn gọi mọi người rồi. Xuân Sinh sẽ không sao đâu, con gọi Tần thẩm đến với mẹ nhé.” Xuân Phong bước đến, nhẹ nhàng an ủi bà.

“Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Sao một người đang yên lành lại mất tích? Trước giờ Xuân Sinh luôn ngoan ngoãn, không chạy loạn bao giờ. Con có nghĩ là nó bị bắt cóc rồi không?” mẹ Xuân Phong lo lắng, buồn bã nói.

“Mẹ, đừng suy nghĩ nhiều vậy. Xuân Sinh sẽ sớm về thôi. Hơn nữa mọi người trong thôn đều đang giúp chúng ta tìm đệ ấy về rồi, mọi chuyện sẽ ổn thôi.” Xuân Sinh an ủi mẹ, cũng là an ủi chính mình.

Xuân Sinh sẽ không sao, chắc chắn là như vậy.

“Đúng vậy, ta không nên suy nghĩ linh tinh, đệ đệ con nhất định sẽ không sao! Con mau dẫn mọi người đi tìm đi, nhanh lên.” Mẹ Xuân Phong lau nước mắt, thúc giục Xuân Phong.

“Đúng rồi, mẹ ở nhà chờ tin nhé, con qua gọi Tần thẩm qua cùng mẹ.” Xuân Phong đáp lại, chuẩn bị ra ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-121.html.]

“Con và Xuân Vũ cũng phải cẩn thận, đừng để xảy ra chuyện gì.” Mẹ Xuân Phong nhìn cô chạy ra ngoài, dứng dậy dặn dò, ôm khung cửa, hai mắt đỏ hoe.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Con biết rồi.” Xuân Phong vừa chạy đi vừa đáp lại mẹ, rồi biến mất. Không lâu sau, Tần thẩm, Hạnh Hoa và Trụ tử đều đến nhà Xuân Phong, chiếu cố, an ủi mẹ cô.

Nhưng mẹ Xuân Phong là người yêu thương các con hết mực, làm sao có thể bình tĩnh được. Bà lo lắng đến mức đi lòng vòng trong sân, thỉnh thoảng dừng lại, ngó ra cửa, hi vọng có thể nhìn thấy bóng dáng con trai mình bình an vô sự trở về. Nhưng thật không may, mọi việc xảy ra không như mong đợi của bà. Xuân Phong và mọi người tìm kiếm suốt đêm nhưng không thấy bóng dáng Xuân Sinh. Cuối cùng, không còn cách nào khác, cô đành lựa chọn báo quan.

Trong khi tìm kiếm, cô cũng suy nghĩ xem người ra tay có thể là ai. Trong thôn, người duy nhất có mâu thuẫn với nhà cô là Lý thị, nhưng cô không nghĩ bà ta làm đến mức bắt cóc Xuân Sinh. Huống hồ, Lý thị cũng không to gan đến mức đòi 1000 lạng tiền chuộc. Người duy nhất biết cô mới kiếm được 1000 lạng là Huyền Dịch, tất nhiên người gây chuyện không thể là hắn. Thứ nhất, hắn là người của Bách Lý Mặc Thần, thứ 2, hắn ở với một vị hoàng tử lâu như vậy, khả năng 1000 lượng cũng không là gì trong mắt hắn.

Hay là đại bá nương và bà mối?

Hai người đó đều biết chuyện Hướng gia muốn tặng sính lễ 1000 lạng cho nhà Xuân Phong, nhưng số tiền đó nhà cô cũng đâu có cầm. Hơn nữa dù sao Xuân Sinh cũng là cháu của bà ta, bà ta dù có tham tiền nhưng cũng nên độc ác đến mức đó.

Vậy là bà mối ư? Hay là lão đạo sĩ đó?

Cô không biết có phải là bà mối không, nhưng khả năng do lão đạo sĩ làm khá thấp. Lúc nãy, trong lúc hành động, cô đều đeo che mặt, nên chắc chắn hắn không biết thân phận của cô. Dù hắn có đi điều tra thì cũng không thể có kết quả nhanh như vậy được, huống chi hắn cũng đang gặp nguy hiểm.

Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, không khoanh vùng được ai, Xuân Phong lắc đầu cáu kỉnh, chậm rãi bước về nhà. Tục ngữ có câu quan tâm ắt loạn, Xuân Phong hiện đang trong cơn hoảng loạn, nên suy nghĩ chắc chắn không được thông suốt. Nếu giữ được sự bình tĩnh và giác quan của một người cảnh sát kiếp trước, chắc chắn cô đã tìm được ra manh mối.

Đáng tiếc là Huyền Dịch vẫn chưa quay về, cô chỉ có thể cùng Xuân Vũ chán nản trở về nhà.

“Mọi chuyện thế nào rồi? Tìm thấy Xuân Sinh không?” hai chị em mới về đến cửa, mẹ đã chạy tới nắm lấy tay họ, háo hức hỏi.

“Mẹ, mẹ yên tâm, chúng ta sẽ tìm được Xuân Sinh thôi. Đệ đệ sẽ không sao đâu.” Xuân Phong dường như mất đi năng lực ngôn ngữ, chỉ có Xuân Vũ yếu ớt an ủi.

Mẹ Xuân Phong nghe thấy vẫn chưa tìm được con trai, liền ngã ngồi xuống. Nước mắt bà lã chã rơi, bà im lặng khóc.

“Mẹ, mẹ đừng khóc, Xuân Sinh sẽ không sao đâu. Con đã nhờ dân làng hỗ trợ báo quan rồi, sẽ có tin sớm thôi.”Xuân Phong thấy mẹ khóc không ngừng, hốc mắt cũng bắt đầu ấm áp, đau lòng nói.

Loading...