Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 83

Cập nhật lúc: 2024-11-23 21:57:13
Lượt xem: 3

Tiếng ếch kêu, tiếng nước, ánh trăng, gió đêm.

Phùng Nam Thư bỗng nhiên cởi ra giày da nhỏ và tất mỏng màu trắng viền ren của mình, lộ ra một đôi chân nhỏ mịn màng, đầu ngón chân đáng yêu mượt mà phấn nộn, sau đó nhẹ nhàng duỗi vào trong n.g.ự.c Giang Cần.

- ?

- Lúc huấn luyện quân sự đã hứa, cho cậu chơi chân. - Phùng Nam Thư lẳng lặng nhìn hắn.

Giang Cần thẹn quá hóa giận:

- Cậu nói đùa gì vậy, mình là chính nhân quân tử, cậu dùng cái này để khảo nghiệm một chính nhân quân tử ư? Mình nói cho cậu biết, mình sẽ không chạm vào.

Phùng Nam Thư đột nhiên nhíu mày:

- Tê… Nhẹ một chút, đau.

- Mẹ kiếp, làm sao bàn tay lại tự có ý nghĩ riêng được?

- Hơi ngứa. - Trong đôi mắt của Phùng Nam Thư bắt đầu lập lòe màu nước.

Vân Mộng Hạ Vũ

- Không sao đâu, không có vấn đề gì đâu.

Giang Cần vuốt ve cái mềm mại mịn màng, ánh mắt lướt qua mặt hồ:

- Thật ra, mấy ngày gần đây mình không có nhiều thời gian rảnh, nhưng bởi vì mỗi ngày đều phải huấn luyện quân sự, cho nên không có thời gian làm việc khác, hơn nữa sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, có lẽ mình sẽ trở nên bận rộn hơn.

Nói xong câu đó, Giang Cần thoáng sửng sốt, cảm giác cảnh tượng này thật là quen.

À đúng rồi, kỳ nghỉ hè trước, hắn nhận được tiền phá dỡ, một bên muốn học lái xe, một bên muốn hiểu rõ giá thị trường các ngành nghề lớn, hình như cũng từng nói những lời tương tự.

Lúc ấy, hình như tiểu phú bà nói mình sẽ không tịch mịch, còn nói mình trước giờ luôn ở một mình, nhưng không quá hai ngày sau đã có cảm xúc, ngay cả sở thích đọc sách cũng đọc không nổi.

Giang Cần quay đầu nhìn Phùng Nam Thư, phát hiện tiểu phú bà đang mím môi, làm bộ nhìn về phía xa như không có việc gì.

- Phùng Nam Thư?

- Mình có thể một mình. - Phùng Nam Thư vẫn nhìn chỗ khác.

Giang Cần nhịn không được mà lại gần nhìn cô:

- Mạnh mẽ như vậy sao?

- Ừm.

- Vậy cậu quay mặt lại cho mình xem.

- Đừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-83.html.]

- Được rồi, đừng khóc nhè, sau này lúc làm việc cũng mang cậu theo, nhưng không được quấy rối.

- Không khóc nhè.

Phùng Nam Thư dịu dàng nói một câu, sau đó lẳng lặng nhìn mặt hồ, cảm giác nhiệt độ ấm áp từ bàn chân, chỉ muốn ngồi mãi ở chỗ này.

Sau khi dắt Phùng Nam Thư về ký túc xá nữ, Giang Cần đi dọc theo bóng đêm trở về ký túc xá, vừa mở cửa, một luồng khói đặc lập tức phả vào mặt, khiến hắn sặc và phải lập tức lui lại vài bước.

- Thừa dịp tôi không tại, các cậu định đốt ký túc xá à? - Lông mày của Giang Cần dựng thẳng lên.

Chu Siêu cười hắc hắc:

- Giang ca, sao cậu về trễ vậy?

- Có chút việc, ra ngoài ăn một bữa cơm.

Giang Cần đi vào, lấy tay quạt hai cái, quan sát tỉ mỉ, phát hiện Chu Siêu đang chơi điện thoại di động, Tào Quảng Vũ còn đang điên cuồng post bài, mà căn nguyên của sương khói lại đến từ Nhâm Tự Cường.

Tên này đang ngồi trên ghế, thần sắc y c.h.ế.t lặng nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, trong tay kẹp điếu t.h.u.ố.c lá đã cháy một nửa, chân trái vểnh lên treo xuống một chiếc dép lê, dưới lòng bàn chân là tàn thuốc đầy đất, nhìn dáng vẻ rất chán chường, trong mắt cũng mất đi ánh sáng.

Cảnh tượng này thật quen mắt, Hỏa Vân Tà Thần?

Giang Cần vẻ mặt kỳ quái nhìn về phía Chu Siêu:

- Lão Nhâm làm sao vậy? Tu tiên à?

- Hôm nay cậu ta muốn hẹn Phan Tú ra ngoài chơi, kết quả phát hiện Phan Tú đang rất thân thiết với một học trưởng năm ba của khoa chúng ta, mập mờ không rõ, còn…

- Dừng lại, dừng lại.

Giang Cần lập tức ngăn cản y phát biểu tiếp, vẻ mặt quang minh chính đại:

- Bây giờ trong lòng Lão Nhâm nhất định rất khổ, cậu còn muốn giúp cậu ta nhớ lại một lần, làm vậy là rất phi đạo đức!

Chu Siêu nghe xong liền câm miệng, còn Nhâm Tự Cường thì quăng tới một ánh mắt cảm kích.

Thích một người cũng không mất mặt, nhưng nhìn cô gái mình thích bị người khác quyến rũ, kết quả lại bị bạn cùng phòng trêu chọc, chỉ cần là người thì đều sẽ cảm thấy khó chịu.

Giang Cần thay quần áo, mở máy tính, truy cập vào chế độ quản trị viên và bắt đầu kiểm tra trang web.

Thời Miểu Miểu đã có được tài khoản, bắt đầu đăng tiểu thuyết nguyên gốc nhiều kỳ của mình, đầu tiên là phát hành ba mươi ngàn chữ, nhưng bởi vì nền tảng không có người dùng người thật, cho nên cũng không nhận được phản hồi gì.

Ngoài ra, câu lạc bộ văn học do Đổng Văn Hào dẫn đầu đã mở tài khoản nội bộ, đang lần lượt đăng tải bản thảo.

Trâu bò nhất chính là Tào Quảng Vũ, rõ ràng không lấy tiền, nhưng hệ liệt “Cuộc đời phú nhị đại giản dị tự nhiên của tôi” đã được cập nhật đến bài post thứ 35.

Giang Cần nhấp vào nhìn sơ qua.

Tên cẩu tệ Tào Quảng Vũ này đã không còn thỏa mãn với việc trang bức bằng những thứ chân thật, bắt đầu lên mạng trộm đồ về trang bức.

Loading...