Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 80
Cập nhật lúc: 2024-11-23 21:57:08
Lượt xem: 0
Làm quen đơn giản một chút, Giang Cần dần dần hiểu rõ quan hệ giữa mấy người.
Quan hệ giữa Cao Văn Tuệ và Phùng Nam Thư có lẽ là tốt nhất, tiếp theo là Phạm Thục Linh, Dương Mẫn và Thái Phương tương đối tốt, Vương Hải Ny ngược lại có chút quái gở.
- Giang Cần, hôm nay chúng ta định làm thịt cậu một trận, cậu đừng đau lòng! - Cao Văn Tuệ ôm cánh tay Phùng Nam Thư nói.
Giang Cần căn bản không thèm để ý:
- Cái khác không nói, chứ tiền là không thiếu, đừng nói cơm, ăn tên lửa cũng mời.
Phùng Nam Thư lẳng lặng nhìn hắn:
- Giang Cần, mình muốn ăn tên lửa.
- …
- Trời hè nóng như vậy, ăn tên lửa cái gì, vẫn là ăn lẩu đi.
- Lẩu cũng nóng, ăn chút gì mát mẻ đi, tôi muốn ăn hải sản.
- Gần trường học làm gì có hải sản mà ăn, ăn cái gì đơn giản mà đắt nhất là được.
Mấy cô gái líu ríu, vừa báo tên món ăn vừa đi ra ngoài trường.
Lúc đi tới cổng trường, Cao Văn Tuệ bỗng nhiên nhớ tới một chuyện:
Vân Mộng Hạ Vũ
- Nam Thư, nước trong phòng có nóng không? Lát nữa gội đầu được không?
- Tôi không có đi lấy - Phùng Nam Thư tỉnh tỉnh mê mê.
- Không lấy nước? Vậy sao mấy người kỳ kèo gì trên đó mà lâu như vậy?
- Đám Thục Linh mới đi lấy nước, tôi rửa chân.
Cao Văn Tuệ nghe xong liền sửng sốt:
- Chúng ta cơm nước xong còn đi về nữa, bây giờ rửa chân không phải rửa uổng công sao?
Phùng Nam Thư hơi nhăn mũi quỳnh:
- Rửa sạch có ích.
- ?????
Đầu óc Cao Văn Tuệ lập tức xoay 360 độ, vắt hết óc nhưng cũng không hiểu được bốn chữ bình thường không có gì lạ này.
…
Nhà hàng gần trường học không có khả năng quá cao cấp, dù sao khi mở cửa hàng, các thương gia đều phải lo lắng đến năng lực tiêu phí của sinh viên đại học, cho nên chọn tới chọn lui, nhóm bảy người vẫn lựa chọn nhà hàng Nam Sơn làm ăn tốt nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-80.html.]
Giang Cần mang theo sáu cô gái vào phòng riêng, để cho các cô tùy ý gọi món, còn hắn thì ra ngoài đi toilet.
Sau khi đi ra, Giang Cần bỗng nhiên nhận được một lời mời kết bạn, câu đầu tiên của đối phương chính là xin chào ông chủ, tôi là Thời Miểu Miểu.
Giang Cần suy nghĩ nửa ngày mới nhớ ra, người này hẳn là cô bé bị Diêu Diễm Linh chèn ép rời khỏi câu lạc bộ văn học kia.
Thời Miểu Miểu nói mình đã nghe Đổng Văn Hào nói qua, cô nguyện ý đăng nhiều kỳ “Anh là màu sắc của khói lửa nhân gian” trên trang web, hỏi khi nào có thể bắt đầu.
Giang Cần hơi suy nghĩ, trực tiếp ném QQ của Tô Nại cho cô, để Thời Miểu Miểu hỏi Tô Nại một tài khoản nội bộ, tối nay có thể bắt đầu cập nhật.
Trở lại phòng riêng, bạn cùng phòng của Phùng Nam Thư đã gọi món xong.
Một đám muội tử mười bảy mười tám, gọi đầy một bàn thức ăn mặn, Giang Cần nhìn liên tục líu lưỡi, thầm nghĩ vẫn là năm 2008 tốt, con gái vậy mà không lo lắng về dáng người.
- Nam Thư, cậu xem Giang Cần nhìn chằm chằm kìa, có phải đau lòng vì tiền không? - Cao Văn Tuệ nửa đùa nửa thật đụng vào cánh tay Phùng Nam Thư.
Phùng Nam Thư vỗ ngực:
- Không sao, tôi có tiền mà.
Giang Cần đại mã kim đao ngồi xuống bên cạnh Phùng Nam Thư:
- Có tiền cũng không cần cậu trả, Cao Văn Tuệ, hôm nay cậu cứ ăn thoải mái đi, dù cậu ăn thành heo, tôi cũng không chớp mắt.
- Thật sao? - Cao Văn Tuệ nói xong liền sửng sốt:
- Không đúng, hình như cậu nói tôi là heo?
- Bỏ hai chữ hình như đi, mọi người đều là sinh viên đại học, tự tin một chút!
- Phùng Nam Thư, cậu xem bạn trai cậu kìa! - Cao Văn Tuệ lập tức đỏ mặt.
Phùng Nam Thư trầm mặc một lát:
- Giang Cần, hay là vẫn thêm chữ ‘hình như’ vào đi?
Thanh âm vừa dứt, cả phòng lập tức cười thành một đoàn.
Người ta nói đây chính là chồng hát vợ khen hay a, Cao Văn Tuệ cậu thật sự là không có nhãn lực, còn muốn cáo trạng với Phùng Nam Thư, quả thực cười c.h.ế.t người.
Nghe được tiếng cười trong phòng, Giang Cần nhịn không được mà quay đầu nhìn thoáng qua Phùng Nam Thư. Dưới ánh đèn màu da cam, tiểu phú bà trắng nõn không tì vết, ngũ quan tinh xảo ôn nhu, môi anh đào phấn nhuận, sống mũi rất vểnh, đẹp tựa như có tính năng tự động làm mịn da vậy.
Thật ra hắn rất tò mò, hiểu lầm thành bạn trai này rốt cuộc là như thế nào?
Là bởi vì lần trước làm mặt quỷ ở cửa sau lớp Tài chính 4 với Phùng Nam Thư sao?
Có lẽ tiểu phú bà sẽ không giải thích, hoặc là trộn lẫn ý nghĩa của bạn trai với bạn nam.
Giang Cần thầm nghĩ, quyết định mình cũng đừng giải thích. Phùng Nam Thư lớn lên xinh đẹp như vậy, bốn năm đại học nhất định sẽ gặp phải không ít quấy rầy, coi như là chắn mũi tên cho cô đi, dù sao hắn cũng không có ý định yêu đương.
Nhưng làm bia đỡ đạn cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, thu vài chỗ tốt nho nhỏ hẳn là không quá đáng chứ?