Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 78
Cập nhật lúc: 2024-11-23 21:57:04
Lượt xem: 2
- Mặc thế nào mới gọi là đẹp? Bọn tôi có xinh đẹp hơn thì cũng không xinh đẹp bằng Phùng Nam Thư nhà cậu nha.
Nghe được năm chữ Phùng Nam Thư nhà cậu, trong lòng Giang Cần bỗng nhiên có cảm giác khó hiểu, nếu muội tử này thật sự là của nhà tôi, tôi còn cần gây dựng sự nghiệp cọng lông a, tôi trực tiếp ăn cô ấy uống cô ấy không phải là xong sao.
- Giang Cần, tối nay là mấy giờ? - Giọng Phùng Nam Thư vang lên.
- Năm giờ đi, mình sẽ chờ ở dưới lầu các cậu, không được mặc quá đẹp.
- ?
Hoàng hôn, bầu trời dần dần trở nên ảm đạm, mặt trời chậm rãi chìm về phía tây, để lại một ánh chiều tà rực rỡ, lúc này đám mây được nhuộm màu vàng vàng cam đỏ, như thể toàn bộ bầu trời bị lửa thiêu rụi.
Trong khoảng thời gian này, Giang Cần không trở về ký túc xá, mà vẫn ở lầu ba Thể Mỹ Lâu đối diện siêu thị Học Viên.
Nơi này là phòng tập luyện của khoa Khiêu vũ, để tiện cho học sinh ra vào cho nên thường xuyên không đóng cửa, hắn ngồi bên cửa sổ phòng tập, một cánh tay kê trên đầu gối, một cánh tay khác dựa vào lan can, trợn mắt há hốc mồm kiến thức vô số tư thế kỳ diệu.
Yêu đương chó cũng không thèm, nhưng nam nhân nhìn mỹ nữ là không quá đáng chút nào.
Giang Cần chậm rãi thu hồi ánh mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ, tình cờ thấy Phùng Nam Thư chạy từ ký túc xá nữ đối diện ra.
Cô mặc một bộ áo ngắn tay màu trắng thuần bông, bên ngoài khoác một bộ váy cổ thấp màu đen, mái tóc dài mềm mại theo bước chân mà giơ lên, cả người đều tràn đầy cảm giác thiếu nữ trong suốt linh động.
- Bây giờ mới mấy giờ?
Giang Cần lấy di động ra nhìn thoáng qua, phát hiện còn hai mươi phút nữa mới tới năm giờ, sao nha đầu này lại xuống chờ sớm như vậy?
Nhưng điều khiến người ta bất ngờ là Phùng Nam Thư cũng không dừng bước, mà là đi lộc cộc đến cửa vào siêu thị đối diện ký túc xá, ánh mắt Giang Cần nhìn theo, kết quả liền thấy được poster trước cửa siêu thị.
【Kẹo bông gòn bảy màu - sản phẩm mới lên kệ】
Quả nhiên, một giây sau Phùng Nam Thư liền chạy ra, cánh tay tuyết nộn giơ lên, trong tay cầm một cây kẹo bông màu hồng nhạt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Cần nghiêng người về phía trước một chút, cánh tay đặt lên ban công, chống cằm, lẳng lặng nhìn Phùng Nam Thư đang l.i.ế.m kẹo bông.
Sau khi ăn xong, tiểu phú bà đứng trầm mặc dưới tàng cây bồ kết trước cửa chừng năm giây đồng hồ, sau đó cô bỗng nhiên dùng sức gật đầu, quay đầu lại chui vào siêu thị.
Giang Cần thoáng suy nghĩ, sau đó đứng dậy đi xuống lầu, vừa vặn nhìn thấy Phùng Nam Thư cầm một cây kẹo bông màu lam đi từ trong siêu thị ra.
- Trước khi mình đến, tính toán thời gian ăn vụng kẹo bông gòn, phải không?
Phùng Nam Thư trầm mặc một chút, bỗng nhiên vươn cái lưỡi phấn nộn l.i.ế.m một cái:
- Không cẩn thận bị cậu phát hiện, mình mẹ nó vò đã mẻ không sợ rơi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-78.html.]
Giang Cần nghe xong liền sửng sốt, ánh mắt lập tức trở nên nghiêm khắc:
- Phùng Nam Thư, ai dạy cậu nói tục? Có phải bạn cùng phòng của cậu không? Người nào, mình đánh c.h.ế.t kẻ đó!
- Mình, là mình học từ cậu mà. - Phùng Nam Thư đáng thương nói.
-Mình? Cậu không thể học thêm điều gì từ người tốt sao?
Giang Cần làm ra vẻ mặt hung dữ đi tới:
- Cho mình nếm thử đi.
- Ồ.
Phùng Nam Thư đưa cho hắn một miếng, sau đó mình lại ăn một miếng:
- Thật ra mình cũng không thích ăn, một cái cũng không ăn hết, không ăn nữa, còn lại đều cho cậu hết.
- Nói bậy, đây rõ ràng là cây thứ hai! - Giang Cần không chút khách khí mà vạch trần cô.
Phùng Nam Thư khẽ nhếch môi, ánh mắt cứng đờ:
- Cậu, sao cậu biết?
Giang Cần trực tiếp phớt lờ câu hỏi của cô:
- Không được ăn thêm nữa, đi, lên gọi bạn cùng phòng xuống, chúng ta đi ăn cơm.
- Ok, ok.
…
Dưới lầu ký túc xá nữ vào lúc hoàng hôn rất náo nhiệt, khắo nơi đều là những đôi tiểu tình nhân triền miên, một đôi một chỗ, có ở phía sau vành đai cây xanh, có ở trong nhà để xe, nước sông không phạm nước giếng, giống như đã thương lượng trước vậy.
Giang Cần nhìn theo Phùng Nam Thư lên lầu, sau đó ngồi xổm ở ven đường, hứng thú nhìn đôi tình nhân trước mặt mình.
Hai người từ nói chuyện phiếm đến hôn môi, rồi đến loạn động, chỉ trong vài phút đã bận đầu tắt mặt tối.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt Giang Cần đã bị nhận ra, vì thế nam sinh ôm nữ sinh đổi bên, quay m.ô.n.g của mình về phía hắn, còn thuận tay kéo quần bị kẹt trong khe mông.
Nhìn thấy cảnh này, Giang Cần không khỏi phun một ngụm, sinh viên đại học chó má, chỉ biết ăn một mình.
Đúng vào lúc này, một muội tử tóc ngắn từ trên lầu chạy xuống, không nói hai lời đã hướng về hắn.
Giang Cần có chút ấn tượng với người này, bởi vì cô chính là người đầu tiên phát hiện ra hắn ở cửa sau lớp học ngày hôm đó.