Trở về thiên tai, ta ở cổ đại độn hóa chạy nạn - Chương 76
Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:21:12
Lượt xem: 5
"Thiếp quá hồ đồi Trước kia nghĩ rằng ngọc trai có thể kiếm được tiền, đến lúc đó có thể bổ sung thêm nhiều đồ hồi môn hơn cho Yên Nhi.”
"Đồ hồi môn của Yên Nhi... những tài vật châu báu giá trị bên trong, thiếp đã lấy đi bán lấy tiền mua ngọc trai..."
"Lão gia, thiếp đã động đến đồ hồi môn của Yên Nhi và tiền trong trang tử quả thật là hồ đồ nhưng mà thiếp làm tất cả những điều này đều là vì nghĩ cho Tần gia và Yên Nhi. Lão gia hãy xem tình nghĩa thiếp hầu hạ lão gia nhiều năm, tha thứ cho thiếp lần này đi."
Tần Vân Yên nghe Liễu thị nói vậy, suýt nữa ngất đi, cả người lảo đảo.
Lời nói của Liễu thị có nghĩa là đồ hồi môn của nàng ta đã không còn.
Cuối cùng nàng ta không chịu đựng được nữa, xông lên vỗ mạnh vào người Liễu thị, vừa khóc vừa gào như điên: “Rõ ràng là do chính ngươi tham lam muốn kiếm thêm tiền riêng, tại sao lại đổ lên đầu ta? Có người làm nương nào như ngươi không, lại động đến đồ hồi môn của nhi nữ." "Ta vì de ga vào Hầu phủ đã phải trả giá rất nhiều, không ngờ đến cuối cùng lại bị chính thân nương của ta đ.â.m ta một nhát d.a.o chí mạng!"
"Ngươi trả lại đồ hồi môn cho ta! Trả lại đồ hồi môn cho ta!"
"Tần Lăng Hàm nói đúng, ngươi chính là ích kỷ tự tư! Sao ta lại có thể có một người mẫu thân như ngươi! Ngươi đây là muốn ép nhỉ nữ mình đi chết!"
Tần Vân Yên không kiêng nể gì xé đánh và chửi mắng, những móng tay sắc nhọn trong lúc xé đánh đã làm xước cổ Liễu thị, m.á.u theo cổ Liễu thị chảy xuống. Liễu thị tát Tần Vân Yên một cái thật mạnh, khóc lóc thảm thiết: "Nương liều lĩnh làm tất cả những điều này, là vì ai chứ? Nếu ngươi thật sự có bản lĩnh thì hãy tự mình quyến rũ tiểu Hầu gia, đừng suốt ngày trông chờ ta bày mưu tính kế cho ngươi."
"Ta thật hối hận khi đã sinh ra một đứa ngu ngốc như ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thien-tai-ta-o-co-dai-don-hoa-chay-nan/chuong-76.html.]
Tần Vân Yên không ngờ Liễu thị có lỗi trước, còn đánh nàng ta một cái, lập tức muốn sống muốn chết.
Tần Viễn Đức nhìn thấy hai người trước mặt mọi người ầm ï như vậy, tức đến đau cả tim, trước mắt tối sầm lại. Tần Lăng Hàm đứng bên cạnh đỡ Tần Viễn Đức, một bên giả vờ an ủi để ông ta bớt giận, một bên lạnh lùng nhìn vở kịch hay này.
Mẫu tử họ kiếp trước đã nhiều lần tìm cách hãm hại mình, hôm nay họ lật mặt nhau ầm ï như vậy hoàn toàn là báo ứng.
Đúng lúc này, một người hầu vội vã xông vào, vội vàng nói với Tần Viễn Đức: "Không xong rồi lão gia, đại thiếu gia ở sòng bạc nợ một khoản tiền cược rất lớn, sòng bạc nghe nói giá ngọc trai đã giảm mạnh, chúng ta có thể không có tiền trả nợ cho đại thiếu gia, trực tiếp bắt giữ đại thiếu gia, tuyên bố nếu không trả tiền, sẽ c.h.ặ.t t.a.y đại thiếu gia."
Đối mặt với những đả kích liên tiếp, trước mắt Tần Viễn Đức tối sầm lại, cơ thể đột nhiên lắc lư, tức giận công tâm, phun ra một ngụm m.á.u tươi, ngã thẳng xuống đất co giật.
"Chat"
"Lão gial"
Cùng với tiếng kêu kinh hoàng, mọi người vội vàng vây quanh kiểm tra tình hình của Tần Viễn Đức.
Bình thường người quan tâm nhất đến Tần Viễn Đức là Liễu thị nhưng lần này lại không có động tĩnh gì. Liễu thị coi Tần Vũ Thần như bảo bối, vừa nghe nói nhi tử sắp bị chặt tay, còn quan tâm gì đến tình hình bệnh tình của Tần Viễn Đức, trong đầu chỉ còn lại đứa nhi tử này.
May
Liễu thị trực tiếp xông vào bên trong kho, lấy chiếc hộp đựng ngân phiếu trên giá, vội vàng chạy ra ngoài.