Trở về thiên tai, ta ở cổ đại độn hóa chạy nạn - Chương 71
Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:20:38
Lượt xem: 2
Liễu thị nghe vậy nhìn Tần Lăng Hàm, trong mắt mang theo sự chế giễu, thầm nghĩ Tần Lăng Hàm này tính toán hay thật, bây giờ lại thành công cốc, bà ta muốn xem xem bộ dạng thất vọng và căm phẫn của nàng.
Thế nhưng Tần Lăng Hàm chỉ đứng im một bên, ánh mắt không hề gợn sóng, nhìn Tần Viễn Đức nói: "Mọi chuyện của nhi nữ, đều nghe theo sự sắp xếp của cha. Nhi nữ không có ý kiến gì. Bây giờ muội muội có thể gả cho người phu quân tốt, nhi nữ là tỷ tỷ, đương nhiên là vui mừng thay muội ấy."
Tần Viễn Đức hài lòng nhìn Tần Lăng Hàm, cảm thấy đứa nhi nữ này so với Tần Vân Yên thì bớt lo hơn nhiều.
Đang lúc mọi người đang nói chuyện trong từ đường, quản gia đột nhiên hớt ha hớt hải chạy từ bên ngoài vào: "Lão gia, không xong rồi!"
Tần Viễn Đức nhìn quản gia hoảng hốt chạy vào, cau mày nói: "Có chuyện gì mà hoảng hốt như vậy."
Quản gia vì quá căng thẳng, nói chuyện cũng có chút lắp bắp: "Lão gial Kinh thành truyền đến tin. Chân... Chân phi bị nhốt vào ngục rồi!"
"Nhà thân nương của Chân phi vì tham ô hối lộ, toàn bộ đều bị tống vào ngục."
"Trân châu bị chuyện của Chân phi liên luy, bây giờ không những giảm giá mạnh, mà toàn bộ các cửa hàng trân châu ở Thương Châu đều sợ bị liên lụy đến chuyện của Chân phi, đến cả trân châu cũng không dám công khai bán nữa!"
Lời nói của quản gia như sấm sét nổ vang trong tai mọi người trong từ đường.
Lưu thị là người đầu tiên nhảy dựng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thien-tai-ta-o-co-dai-don-hoa-chay-nan/chuong-71.html.]
"Ngươi nói cái gì? Sao có thể như vậy!" Bà ta nhìn quản gia, trong mắt đầy vẻ khó tin và kinh hoàng.
"Là thật! Những thương nhân đã đặt hàng với cửa hàng trước đó, đều đến hủy đơn." Quản gia tiếp tục nói.
Lưu thị nghe vậy, lập tức nói với quản gia bằng lời lẽ gay gắt: "Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Những thương nhân này đều đã ký hợp đồng và đặt cọc với chúng ta, nếu vi phạm hợp đồng, những khoản tiền đặt cọc này sẽ không được hoàn lại một xu. Sao có thể nói hủy đơn là hủy đơn!”
Quản gia lại nói với Lưu thị: "Phu nhân không biết, với tình hình trân châu trên thị trường hiện nay, mất một ít tiền đặt cọc cũng chỉ là chuyện nhỏ. Nếu thật sự mua trân châu vào thì mới thực sự là mất trắng."
Liễu thị đương nhiên cũng biết quản gia nói thật, bà ta ngã phịch xuống đất, vẻ mặt thất hồn lạc phách.
"Còn một chuyện nữa, vừa rồi ta tìm thủ quỹ đối chiếu sổ sách, phát hiện không còn tiền dư để trả cho các thương nhân." Quản gia vẻ mặt lo lắng nói. "Sao lại không còn tiền dư?" Tần Viễn Đức nhíu chặt mày, vẻ mặt nghiêm trọng nói: "Vài ngày trước bán trân châu, không phải đã thu về rất nhiều sao?"
"Mang sổ sách đến đây cho ta xeml”
Liễu thị nghe vậy, lập tức tỉnh táo lại. Thân thể bà ta run lên dữ dội, nhìn Tần Viễn Đức bằng ánh mắt đầy hoảng sợ.
Thấy sổ sách của quản gia sắp được giao đến tay Tần Viễn Đức, Liễu thị "Phịch." một tiếng quỳ xuống trước mặt Tần Viễn Đức, nói: "Lão... lão gia... thiếp có lỗi! Thiếp thấy việc kinh doanh trân châu rất kiếm tiền nên muốn mở thêm vài cửa hàng nữa."
May
"Cho nên... cho nên..." Liễu thị lắp bắp nói: "Đã dùng tiền trong sổ sách, chuộc lại cửa hàng trước đây để trả nợ cho Thần Nhi, còn lại đều đầu tư, sắp xếp người đi ngoại tỉnh mua trân châu với giá cao..."
Liễu thị vừa nói, vừa lén nhìn sắc mặt của Tần Viễn Đức, thấy sắc mặt của Tần Viễn Đức càng ngày càng sa sầm, giọng nói của Liễu thị cũng ngày càng nhỏ.