Trở về thiên tai, ta ở cổ đại độn hóa chạy nạn - Chương 61
Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:20:02
Lượt xem: 6
Liễu thị quỳ xuống trước mặt Tần Viễn Đức, dập đầu thật mạnh, nói: "Lão gia, thiếp theo hầu người nhiều năm như vậy, tận tâm tận lực chăm lo cho gia đình này, không có công lao cũng có khổ lao. Thiếp cầu xin người, hãy nghĩ thêm cách, đừng để Yên Nhi mất đi mối hôn sự này. Nếu Yên Nhi có mệnh hệ gì thì thiếp cũng..."
Tần Lăng Hàm đứng bên cạnh nhìn Liễu thị và Tần Vân Yên diễn vở kịch này, xem rất thích thú.
Tần Vũ Thần cũng nghe tin đến vào lúc này. Hắn khuyên Tần Viễn Đức: "Cha, chuyện này tuyệt đối không được. Yên Nhi muội muội và tiểu hầu gia tâm đầu ý hợp, được tiểu hầu gia rất yêu thích. Nếu đổi thành Tần Lăng Hàm thì với tính cách nhu nhược, đần độn của Tần Lăng Hàm, nếu gả vào Hầu phủ thì làm sao có thể lấy lòng được tiểu hầu gia."
"Đến lúc đó, Tề Kiều Kiều ở bên cạnh quấy phá thì nhà chúng ta đừng nói đến chuyện được lợi từ Hầu phủ, mà còn có thể đắc tội với Hầu phủ. Cha, cha phải suy nghĩ kỹ!"
Liễu thị cũng hướng mắt về phía Tần Lăng Hàm: "Hàm Nhi, ngươi cũng nói gì đi chứ, là tỷ tỷ, lẽ nào ngươi cứ trơ mắt nhìn muội muội mình đi c.h.ế.t sao? Sao ngươi có thể vô tình vô nghĩa như vậy!"
Nghe Liễu thị nhắc đến Tần Lăng Hàm, Tần Viễn Đức liền nhìn về phía Tần Lăng Hàm, hỏi: "Mối hôn sự này, ngươi nghĩ thế nào?"
Tần Lăng Hàm cúi đầu, cung kính nói với Tần Viễn Đức: "Tất cả đều tùy theo cha quyết định. Ta là nhi nữ Tần gia, tất nhiên mọi việc đều lấy lợi ích của Tần gia làm trọng, sẽ không mè nheo làm khó cha."
Lời nói này của Tân Lăng Hàm, chính là đang nói Tần Vân Yên không biết điều.
Tần Viễn Đức nghe ra, nhìn Tần Vân Yên đang khóc lóc om sòm, nhíu mày thật chặt, trong mắt lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
May
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thien-tai-ta-o-co-dai-don-hoa-chay-nan/chuong-61.html.]
Nhưng chưa kịp để Tần Viễn Đức nói gì, Tần Vũ Thần đã nhảy ra.
Tần Vũ Thần quát lớn với Tần Lăng Hàm: "Nói hay lắm. Mối hôn sự tốt như vậy rơi vào đầu ngươi, tất nhiên ngươi bằng lòng. Tần Lãng Hàm, ngươi cũng không soi gương xem mình là cái gì? Chỉ bằng ngươi, cũng xứng gả vào Hầu phủ?"
"Tân Vũ Thần! Ai cho phép ngươi nói chuyện với muội muội mình như vậy?" Tần Viễn Đức thấy Tần Vũ Thần lớn tiếng với Tần Lăng Hàm như vậy, lập tức nổi giận.
Tần Vũ Thần bị quát như vậy, lập tức rụt cổ lại, không dám nói gì nữa.
"Xem nhỉ tử và nhi nữ tốt của ngươi kìa, đều là do ngươi chiều hư cả." Tần Viễn Đức trừng mắt nhìn đôi nhi tử nhi nữ không nên thân này, nói với Liễu thị.
"Chuyện này cứ quyết định như vậy." Tần Viễn Đức trừng mắt nhìn Tần Vân Yên đang sống dở c.h.ế.t dở, nói: "Nếu ngươi còn tìm cách đi c.h.ế.t nữa, ta sẽ xóa tên ngươi và nương ngươi khỏi gia phả Tần gia!"
Tần Viễn Đức chưa bao giờ nói lời nặng nề với Tần Vân Yên, lời nói này hôm nay, rõ ràng là có ý định từ bỏ Tần Vân Yên.
"Chal Cha ơi!" Tần Vân Yên khóc lóc thảm thiết, Tần Viễn Đức không thèm để ý, chỉ gọi Tân Lăng Hàm ra ngoài nói chuyện.
Tần Viễn Đức nói với Tân Lăng Hàm: "Có chuyện của muội muội ngươi trước, hiện tại thái độ của Hầu phủ đối với Tần phủ cũng xong không được tốt lắm, ngươi gả vào Hầu phủ không tránh khỏi phải chịu nhiều ấm ức. Ngươi phải nhớ, chỉ có nắm được trái tim của tiểu hầu gia, ngươi mới có thể đứng vững ở Hầu phủ. Ta sẽ cho người thêm 2000 lượng bạc vào của hồi môn của ngươi, giúp ngươi đứng vững gót chân."