Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh Mê Người - 2: Hào môn mang thai bỏ trốn

Cập nhật lúc: 2024-10-23 08:28:00
Lượt xem: 22

 

Trên đường trở về, Lâm Thời Trà ngồi co ro ở ghế bên cửa sổ, mặt cô vùi trong chăn, tư thế này khiến cô trông giống như một con sâu bướm còn đang trong kén.

 

Ánh mắt của Lục Trì u ám nhìn chằm chằm cô qua gương xe, môi anh mím chặt, đôi mắt đen như ẩn chứa những cơn sóng mãnh liệt nhưng cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

 

Trong phòng tắm tại biệt thự nhà họ Lục, dòng nước ấm áp chảy xuống từ đầu Lâm Thời Trà, mặt Lục Trì vô cảm kéo tấm chăn mỏng đang quấn quanh người Lâm Thời Trà, cô sợ hãi nắm chặt lấy chăn, tóc ướt khiến cô không thể mở mắt ra hoàn toàn, còn sắc mặt thì trắng bệch.

 

“Không…” Môi cô mấp máy, sợ sệt không dám buông tay ra.

 

Lục Trì dừng lại một chút đến gần Lâm Thời Trà, giọng nói dịu dàng hơn: “Ngoan, để tôi tắm cho em có được không?”

 

“Trà Trà rất ngoan mà đúng không?”

 

Bây giờ người đàn ông đứng trước mặt cô dù có tỏ ra dịu dàng nhưng lại rất nguy hiểm. Môi Lâm Thời Trà khẽ mấp máy, ngón tay co lại để Lục Trì kéo tấm chăn mỏng ra.

 

Lúc này Lục Trì mới hiểu tại sao Lâm Thời Trà không chịu buông tấm chăn ra, vì đó là thứ duy nhất che giấu những dấu hôn trên cơ thể cô.

 

Ánh mắt Lục Trì nhìn chằm chằm cơ thể Lâm Thời Trà, Lâm Thời Trà không thể diễn tả bằng lời, khuôn mặt cô trắng bệch như giấy hiện rõ vẻ yếu đuối, cô lùi lại một chút, không để ý đến bồn tắm sau lưng cứ thế lập tức ngã vào bên trong, cô kêu lên hoảng hốt.

 

Gà Nướng Nhảy Múa Trong Lửa (truyện sáng tác)
Ngọc Thố Cung (truyện dịch)

Lâm Thời Trà vùng vẫy trong nước cố gắng ngồi dậy, qua làn nước cô nhìn thấy hình ảnh mờ ảo của người đàn ông đang chăm chú nhìn mình, sau đó anh từ từ ngồi xổm xuống, đưa tay ra.

 

Lâm Thời Trà chống tay xuống đáy bồn tắm cố gắng nổi lên, đúng lúc đó bàn tay của người đàn ông đột nhiên siết chặt cần cổ yếu ớt của cô rồi ấn xuống, cô hoảng sợ hai tay vung vẩy bắt lấy không khí, một tay nắm chặt cổ áo của anh, móng tay sắc nhọn cào xước cổ anh.

 

Những vết thương rớm m.á.u xuất hiện.

 

“Ưm… Cứu — A Trì —”

 

Đôi mắt của Lục Trì lạnh lùng đến mức không giống người bình thường, rất tàn nhẫn, dường như thật sự muốn Lâm Thời Trà c.h.ế.t đuối trong bồn tắm, thậm chí còn không để ý đến cơn đau ở cổ, giống như đã phát điên, biểu cảm lạnh nhạt nhưng lại lộ ra sự cố chấp điên cuồng.

 

Tiếng gọi “A Trì” đột ngột đánh thức Lục Trì, anh giật mình buông lỏng tay đang siết chặt cổ Lâm Thời Trà.

 

Cô gái dưới nước liên tục ho khan, vùng vẫy trong đau đớn, nước trong bồn tắm văng tung tóe khắp sàn, cô cố gắng hết sức để ra khỏi bồn tắm, mệt mỏi ngồi xuống nền nhà ướt đẫm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tra-xanh-me-nguoi/2-hao-mon-mang-thai-bo-tron.html.]

 

Vừa rồi Lục Trì có cảm giác như mình bị ma nhập, anh muốn ôm Lâm Thời Trà: “Xin lỗi, vừa rồi anh…” Anh không thể diễn tả được cảm giác vừa rồi của mình, sau khi nhìn thấy dấu hôn trên người cô anh gần như phát điên.

 

Anh luôn nghĩ, nếu cô c.h.ế.t đi có phải cô sẽ mãi mãi thuộc về anh không.

 

Lâm Thời Trà sợ hãi nhìn Lục Trì lùi lại phía sau, tay ôm đầu khóc hu hu: “Anh, anh đừng tới đây…”

 

Khóe môi Lục Trì khẽ giật, biểu cảm của anh cứng đờ, một bên khuôn mặt bị ánh đèn trong phòng tắm hắt bóng trông hơi đáng sợ.

 

Anh đang tự hỏi tại sao mình lại như vậy, là do trước đây anh quá khốn nạn và quá đáng nên Trà Trà của anh mới nhiều lần nghĩ đến chuyện tự sát, cuối cùng nhẫn tâm rời xa anh.

 

Sao anh lại phạm sai lầm này một lần nữa?

 

“Xin lỗi em, Trà Trà em tha thứ cho anh được không, do anh giận quá thôi, anh yêu em rất nhiều, anh không cố ý làm em đau.” Lục Trì bước đến gần Lâm Thời Trà một bước: “Anh hứa sẽ không có lần sau, có được không?” Anh dịu dàng hứa hẹn.

 

Dù giọng điệu của Lục Trì rất dịu dàng, ánh mắt rất tập trung nhưng trong đó không có chút ánh sáng nào, tối tăm đến mức kỳ lạ.

 

Cơ thể Lâm Thời Trà run rẩy, bị Lục Trì ôm vào lòng khóc nói: “Được.”

 

Ôm Lâm Thời Trà trong lòng, ánh mắt Lục Trì chú ý đến bên trong đùi cô có một vết bầm đã chuyển sang màu tím. Anh nhìn chằm chằm vào đó, sau đó đưa tay ra xoa mạnh.

 

Lâm Thời Trà rất đau nhưng cô không lên tiếng.

 

Bị đè dưới nước suýt c.h.ế.t ngạt chẳng là gì, sáu năm trước nguyên chủ bị Lục Trì tra tấn đến mức nhập viện rất nhiều lần, điều khiến người khác khó chịu nhất là những hành vi t.ì.n.h d.ụ.c biến thái anh làm để thỏa mãn lòng thù hận, vì vậy mà nguyên chủ bị sốt cao liên tục, nhưng dù bị bệnh anh vẫn không tha cho cô ấy.

 

Vợ mình ngủ với người khác chẳng lẽ không phải nên điều tra kỹ nguyên nhân và kẻ gây ra sự việc sao? Quay sang trả thù cô ấy thì có phải là đàn ông thật sự không?

 

Huống chi nguyên chủ bị cưỡng bức là do Lục Trì, Lục Trì bị trúng kế trong một buổi tiệc nên nguyên chủ mới bị bắt, rõ ràng nguyên chủ mới là người bị hại, không lẽ cô ấy muốn bị cưỡng bức hay sao?

 

Quá trình đó thật sự rất đáng sợ, bị người đàn ông mình không thích cưỡng bức, không thể chống cự được, chỉ có thể chịu đựng để anh ta hành hạ. Vốn dĩ nguyên chủ đã bị ám ảnh suốt ngày gặp ác mộng, sau đó lại bị Lục Trì đối xử như vậy.

 

Và người đã phá hủy cuộc đời của nguyên chủ chỉ để cạnh tranh thương mại với Lục Trì cũng không phải là người tốt lành gì.

 

Loading...