Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 946

Cập nhật lúc: 2025-01-01 20:30:22
Lượt xem: 35

Mặc dù nhà cô thiếu lương thực, nhưng việc Lâm Cẩm Thư mang lương thực đến vào thời điểm nhạy cảm này chỉ càng khiến tình cảnh của bà ta tại nhà họ Tần thêm khó khăn.

Việc khuyết lương không phải chỉ xảy ra ở đại đội cô , hay một vài đại đội mà nó đang có xu hướng lan rộng hơn , ở công xã mọi người đều tranh nhau đem hết những phiếu trong nhà có để mua lương ở Cung Tiêu Xã , ở thời điểm quan trọng này mà lại đưa lương tới đây , chỉ e sẽ khiến bà ấy ở Tần gia rơi vào tình cảnh càng thêm khó khăn. Rốt cuộc phía trên vẫn còn một vị mẹ chồng không tính là hiền lành , hiện tại vẫn đang là người nắm quyền ở Tần gia lại luôn bất mãn nhằm vào bà ấy đè ép . 

Đối với một người theo chủ nghĩa hiện thực như Lâm Cẩm Thư mà nói rõ ràng là mất nhiều hơn được .

Chẳng lẽ, là chủ ý của Cố Duệ Hoài? Có khi nào sau khi bị Điền Tĩnh đá, lại đi làm tiếp xúc với nhiều người , đầu óc anh ta rốt cuộc được thông suốt , hoàn toàn tỉnh ngộ, nhận ra giá trị của người thân?

Cố Nguyệt Hoài lặng lẽ phủ nhận suy nghĩ trong lòng. Dù sao, hình tượng của Cố Duệ Hoài đã dừng lại ở ' vong ân phụ nghĩa ' . Anh ta cứ như thể bị trúng bùa của Điền Tĩnh , thậm chí từng muốn g.i.ế.t cô chỉ vì cô ta . Người như vậy liệu còn lương tâm sao?

Kiếp trước, anh ta chọn chăm sóc cô đơn giản vì biết được những chuyện Điền Tĩnh đã làm với nhà họ Cố, trong lòng áy náy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/946.html.]

Sau khi sống lại, cô không hề từ bỏ anh ta. Nhưng anh ta chưa bao giờ từng thử dùng tâm để suy xét những lời cô nói , hay ít nhất , tâm của anh ta không dành cho Cố gia , tâm của anh ta tràn đầy đều là Điền Tĩnh a , người thân muốn tách hai người bọn họ ra đều trở thành kẻ thù . Anh ta chưa từng nhận rõ quá , ai mới là người thật sự yêu thương anh ta đi . Người đã vô tâm , làm thế nào có thể cứu ?  

Nga

Nghe vậy, ánh mắt Lâm Cẩm Thư khẽ tối đi. Bàn tay bà ta nắm chặt ly nước nóng, các đốt ngón tay mơ hồ trở nên trắng bệch.

Bà ta cắn môi, gương mặt được chăm sóc kỹ lưỡng lộ ra một tia chua xót:

“Bé à, mẹ biết con trách mẹ, nhưng mẹ thật sự có nỗi khổ. Năm đó, cuộc sống quá gian khổ. Mẹ phải theo cha con, lại phải nuôi con, thật sự không thể sống nổi!”

Bà ta ngừng lại một chút, giọng nói như nghẹn ngào:

“Mẹ từng nghĩ sẽ mang con đi, thật sự đã nghĩ đến... chỉ là...”

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

Loading...