Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 937

Cập nhật lúc: 2024-12-31 19:32:00
Lượt xem: 47

Nhưng trong lòng, bà đã âm thầm tính toán. Phải làm sao để giảm thiểu ảnh hưởng của chuyện này xuống mức thấp nhất? Nếu có thể ém chuyện này xuống , sau này có thể nhờ anh trai tìm cho Trần Nguyệt Thăng một cô gái trong thành phố, hoàn toàn cách xa đại đội sản xuất Đại Lao Tử này!

Lý Siêu Anh nghe Vương Phúc nói, nước mắt giàn giụa. Không rõ là vì cảm động khi có người đứng ra nói đỡ cho mình, hay là vì cảm thấy xót xa cho số phận mù mịt sau này, cô ta thì thào lẩm bẩm:

"Rõ ràng là gã ép buộc tôi..."

Trong đầu cô ta, ký ức về đêm đó tại bụi cỏ lau như hiện ra rõ mồn một. Gã đàn ông vừa bẩn thỉu vừa ghê tởm kia, Lưu Nhị Nhĩ, đã làm gì với cô ta, làm sao cô ta có thể quên được?

Nhưng đồng thời, cô ta lại cảm kích gã. Nếu không nhờ Lưu Nhị Nhĩ hỗ trợ làm chứng, cô ta sẽ chẳng bao giờ được gả cho Trần Nguyệt Thăng như ý nguyện, chẳng bao giờ có được cuộc sống mà người người hâm mộ.

Thế nhưng, trộm vẫn là trộm. Lúc này mới qua đi không được bao lâu , thứ hạnh phúc mong manh kia cuối cùng chỉ như bong bóng xà phòng, vỡ tan thành mây khói.

Nga

Tóc tai bù xù, gương mặt đầy vết xanh tím, khóe miệng còn vương máu, Lý Siêu Anh vừa khóc vừa cười như người mất trí.

"Được rồi, giải tán đi, mọi người giải tán." Vương Phúc phất tay, ra hiệu cho đám đông tản đi. Ông gọi Vương Bồi Sinh lại, chuẩn bị dắt trâu về khu chăn nuôi.

Lưu Nhị Nhĩ không đáng tin, tất nhiên cũng không thể để trâu tiếp tục ở lại đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/937.html.]

Trước khi rời khỏi chuồng trâu , Cố Nguyệt Hoài quay đầu nhìn thoáng qua Lý Siêu Anh và Lôi Đại Hoa. Ánh mắt cô lướt qua họ, đôi môi khẽ cong lên, nụ cười nở rộ trên mặt.

Trần Nhân đứng bên cạnh, vô tình ngẩng đầu bắt gặp nụ cười đó. Sáng rực và xinh đẹp là thế, nhưng lại khiến cô ta lạnh buốt sống lưng.

Trần Nhân chợt hiểu ra điều gì đó. Cả người như bị dội một gáo nước lạnh, từ đầu đến chân lạnh toát.

Nhà cô ta lâm vào tình cảnh này, không thể không có liên quan đến Cố Nguyệt Hoài. Phải chăng Cố Nguyệt Hoài đang trả thù tất cả bọn họ ?

Nhưng thay đổi bắt đầu từ lúc nào?

Trần Nhân cố gắng nhớ lại, và ký ức chợt ùa về. Đó là buổi chiều cô ta đẩy ngã Cố Nguyệt Hoài. Máu trên đầu Cố Nguyệt Hoài chảy xuống, nhưng ngay sau đó, Cố Nguyệt Hoài vụng về ngu xuẩn dường như đã trở thành một người khác , tính kế cô ta đòi bồi thường mười đồng, thậm chí làm hỏng luôn thanh danh của cô ta.

Nghĩ lại chuyện cũ, lại nhớ tới nụ cười vừa rồi của Cố Nguyệt Hoài, Trần Nhân cảm thấy rét run. Nhưng chuyện này cô ta dám nói ra cũng sẽ không có ai tin ?

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

 

Loading...