Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 919
Cập nhật lúc: 2024-12-31 12:59:05
Lượt xem: 46
Lúc này, Hoàng Phượng Anh bỗng nhiên vỗ tay một cái, ánh mắt sáng lên, hứng thú nói: “Đúng rồi, bí thư chi bộ, Tiểu Cố không phải đã nói sao, cô ấy rất hứng thú với việc học y. Khi công xã mở huấn luyện ban bác sĩ, chúng ta có thể xin cho Tiểu Cố một danh ngạch , để cô ấy tham gia, thế nào?”
Loại huấn luyện ban này, danh ngạch giống như một miếng bánh ngọt, mỗi khi có thông báo, trong đội những ai đến độ tuổi đều phải tranh giành, có lúc căng thẳng đến mức vỡ đầu chảy máu.
Nga
Vương Phúc còn chưa kịp lên tiếng, chú Lục đã cõng hòm thuốc vào, ông nói: “Hoàng chủ nhiệm, chủ ý này không tồi. Tôi thấy Tiểu Cố có thiên phú về y học, ông nhìn xem, trâu mẹ này, đâu còn dáng vẻ uể oải như lúc trước nữa? Còn có thể bình an sinh sản nghé con trong điều kiện thai vị không tốt .”
Chú Lục tấm tắc khen ngợi, ánh mắt đầy tán thưởng nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, trong lòng thầm cảm thán, đúng là Trường Giang sóng sau xô sóng trước a.
Ông vừa mới kiểm tra qua, việc trâu mẹ sinh con an toàn đã là một điều không dễ dàng, tỷ lệ thành công quá thấp, đến cả ông cũng đã bó tay không có biện pháp nào . Thế nhưng, Cố Nguyệt Hoài lại làm được, chỉ với việc vận dụng những điều cô ấy đã tìm hiểu thông qua sách vở thôi đấy . Điều này chẳng phải chứng tỏ cô ấy có tài năng bẩm sinh trong lĩnh vực y học sao !
Mặc dù ông là thầy lang của đại đội, có quyền quyết định trong việc lựa chọn những người được cấp danh ngạch huấn luyện ban , ban đầu trong lòng ông cũng đã có người mà mình muốn chọn. Thế nhưng, tối nay chứng kiến bản lĩnh của Cố Nguyệt Hoài, ông không thể không thừa nhận tài năng của cô và thay đổi sự lựa chọn này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/919.html.]
Vương Phúc gật đầu, trên mặt nở một nụ cười, rồi nói với Cố Nguyệt Hoài: “Được! Nếu Hoàng chủ nhiệm và thầy lang đều nói như vậy, thì danh ngạch này chú sẽ giữ lại cho cháu . Đến lúc đó, sẽ để cháu đi tham gia!”
Ông nói xong, nhớ ra gì , lại hơi do dự một chút rồi tiếp lời: “Nhưng mà công việc hiện tại của cháu thì sao?”
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười nói: “Bí thư chi bộ nếu nguyện ý cho cháu giữ lại danh ngạch, cháu cuối cùng cũng có cơ hội đặt bước chân đầu tiên lên con đường thực hiện ước mơ , cháu thật sự rất vui mừng . Còn về công việc, chú không cần lo lắng, đến lúc đó cháu sẽ thử xin nghỉ dài hạn từ đơn vị. Nếu không được, cháu sẽ xin từ chức, chuyên tâm đi tham gia huấn luyện ban học tập.”
Thanh âm của Cố Nguyệt Hoài rất bình tĩnh, không hề có chút tiếc nuối, giống như việc từ chức chỉ là một chuyện hết sức bình thường, chẳng có gì đáng để bận tâm.
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》