Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 909

Cập nhật lúc: 2024-12-31 12:42:52
Lượt xem: 21

Cố Nguyệt Hoài đóng cửa hầm trú ẩn lại, sau đó tiến đến bên trâu mẹ , nửa ngồi xổm xuống, nương ánh sáng leo lét phát ra từ chiếc đèn dầu hoà mà chăm chú nhìn về phía nó .

“Mu ——” Không biết có phải do hơi thở sinh cơ từ Cố Nguyệt Hoài hấp dẫn, mà trâu mẹ vốn sắp c.h.ế.t bỗng mở mắt. Nó nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, phát ra một tiếng kêu. Trong đôi mắt của nó, hình như có sự khẩn cầu.

Cố Nguyệt Hoài khẽ nhấp môi, một tay nhẹ nhàng vuốt lên bụng lớn của trâu mẹ , tay còn lại đặt nhẹ bên miệng nó. Đầu ngón tay cô toát ra những dòng chảy nhỏ, như một phản xạ cầu sinh, trâu mẹ giãy giụa một chút, rồi vươn đầu lưỡi l.i.ế.m nhẹ lên những dòng chảy đầu ngón tay cô.

“Mau, mau khoẻ lại đi.” Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng lên tiếng, thanh âm mềm mỏng, như một lời trấn an. Dưới sự an ủi của cô, trạng thái của trâu mẹ dần trở nên ổn định hơn.

Cô khẽ rũ mắt , nhìn chăm chú vào trâu mẹ , tay nhẹ nhàng đặt lên bụng nó. Một luồng ánh sáng xanh biếc mang năng lượng chữa lành tỏa ra từ tay cô, từng đợt từng đợt năng lượng mạnh mẽ dồn vào bụng trâu mẹ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/909.html.]

Cô từng nghĩ đến việc lợi dụng cơ hội này để đưa trâu mẹ vào Tu Di không gian, như vậy mỗi khi cô cần sử dụng cối xay đá để xay lương cũng không tốn sức như trước mà có hiệu suất cao hơn rất nhiều . Tuy nhiên, bí thư chi bộ đối xử tốt với cô, và dù một số người trong đại đội có tư tâm, nhưng đó cũng là nhân chi thường tình , con người ai chẳng có một góc tối  . Cô không thể vì ích kỷ của bản thân mà làm ra việc tư tàng tài sản chung của đại đội , cô như vậy có khác gì Trần Nguyệt Thăng đâu . Cô không thể để những người đã đối xử tốt với cô , yêu thương cô thất vọng , dù có thể làm cho thần không biết quỷ không hay , nhưng cô vẫn còn có lương tâm , không thể để nó dùng cả đời để day dứt được .

Cứ việc , nếu cô không ra tay cứu trâu mẹ , thì nó chắc chắn sẽ phải c.h.ế.t . Một thi hai mệnh .

Cô tự nhận sau khi trọng sinh trở về , lương tâm cô đã để lại ở đáy địa ngục rồi . Cô cũng không hiểu vì sao, khi nhìn thấy trâu mẹ đang cận kề cái chết, phản ứng đầu tiên của cô lại là cứu nó, chứ không phải là tham lam tư lợi . Muộn tới thiện lương làm cô không kịp suy nghĩ nhiều mà chỉ hành động theo bản tâm

Cố Nguyệt Hoài tự giễu cười một tiếng, cô vốn dĩ là người đáng thương, vậy mà lại còn nhịn không được mang tình thương chia sẻ cho người khác . Cũng không biết nên nói sao !

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

Nga

 

Loading...