Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 906
Cập nhật lúc: 2024-12-31 05:39:50
Lượt xem: 28
Làm thầy lang duy nhất trong đại đội , lúc này chú Lục cũng phải có mặt . Ông sờ sờ bụng con trâu mẹ , sau đó lấy thuốc từ trong hòm, cẩn thận đưa vào miệng để nó uống.
Cố Nguyệt Hoài bước đến chỗ đám người phía trước, nhìn Hoàng Phượng Anh đang thở ngắn than dài, liền hỏi: “Hoàng chủ nhiệm, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế?”
Hoàng Phượng Anh thở dài một tiếng, lắc đầu nói: “Con nghé con trong bụng quá lớn , lại thêm vị trí không đúng, nên không sinh được. Trâu mẹ vì khó sinh nên .... Cũng không biết liệu có thể cứu được hay không. Ai, đúng là tạo nghiệp mà.”
Cố Nguyệt Hoài mím môi, kiếp trước cô không theo mọi người đến nơi này, nên tự nhiên không hiểu rõ tình hình của trâu mẹ lúc đó .
Cô thực ra có thể chuyển vận một ít năng lượng không gian để giúp con trâu khỏe lại. Nhưng vấn đề là, cô phải dùng lý do gì để khiến đám người đang vây xem này giải tán? Năng lực chữa trị của cô sẽ phát ra ánh sáng xanh lục lập lòe, mà cô cũng không thể chắc chắn liệu người khác có nhìn thấy khác thường hay không.
Tuy nhiên, cẩn thận vẫn hơn, ' tiểu tâm sử đến vạn năm thuyền '. Loại năng lực siêu phàm này tuyệt đối không thể để người khác nhìn thấy, nếu không cô sẽ bị coi như một dị loại .
Nga
Không biết qua bao lâu, chú Lục đứng lên, ông nhìn đôi mắt dường như cũng đang rơi lệ của trâu mẹ , lòng bỗng chùng xuống, tâm tình càng thêm nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/906.html.]
Vừa thấy ông đứng dậy, Vương Phúc vội vã hỏi: “Lão Lục, tình hình thế nào rồi?”
Chú Lục im lặng một lúc, rồi lắc đầu nói: “Không được rồi, đã quá muộn. Trâu mẹ đã kiệt sức, nghé con bị mắc kẹt trong bụng lâu như vậy e là đã bị ngạt mà chết. Thuốc có thể cho uống cũng đã uống , nhưng giờ chúng ta cũng chẳng làm được gì nữa.”
Nghe vậy, không gian xung quanh bỗng trở nên tĩnh lặng, tất cả mọi người đều im lặng, không ai lên tiếng. Vương Phúc chỉ lặng lẽ , nhìn sống lưng ông như càng lúc càng cong xuống.
Trâu xem như tài sản giá trị nhất của cả đội, vậy mà bỗng nhiên lại c.h.ế.t đi, làm cho bí thư chi bộ không khỏi cảm thấy tâm trạng nặng nề.
Hơn nữa, trong đại đội có hai con trâu đều được nuôi từ nhỏ đến bây giờ , cả đời chăm chỉ, cần cù, chịu thương chịu khó. Không biết đã giúp đỡ đại đội vận chuyển bao nhiêu xe, cày bao nhiêu đất , có thể nói, nó đã đóng góp nhiều hơn bất kỳ xã viên nào trong đại đội !
Nhìn thấy con trâu mẹ ánh mắt trở nên vẩn đục , dường như sắp bị bao phủ bởi làn sương trắng, Cố Nguyệt Hoài bước ra, nhíu mày nói: “Bí thư chi bộ, chú Lục , trước kia cháu lúc rảnh rỗi có tình cờ đọc qua một số phương pháp đỡ đẻ, có lẽ chúng ta có thể thử một lần xem.”
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》