Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 880

Cập nhật lúc: 2024-12-30 08:29:42
Lượt xem: 69

Cố Nguyệt Hoài đứng dậy, nhìn thẳng vào Hạ Lam Chương, giọng nói mang theo một sự chân thành chúc phúc , chúc anh ấy có một tương lai càng tốt đẹp: 

"Đứng trên đỉnh núi cao , mới có thể nhìn thấy sông chảy xiết. Đứng trên dãy núi lớn mới có thể cảm nhận được gió cuồn cuồn thổi mạnh . Đồng chí Hạ, huyện Thanh An quá nhỏ, anh thật sự xứng đáng bước vào một thế giới rộng lớn hơn. Đi thôi , chúc anh mọi điều suôn sẻ, bình an trôi chảy trên con đường phía trước."

Hạ Lam Chương ngẩn người, ánh mắt nhìn vào nụ cười nhẹ nhàng trên gương mặt cô. Một cảm giác quen thuộc bất chợt dâng lên, giống như khi anh gặp cô lần đầu. Trong lòng anh, mọi thứ dường như nhẹ nhõm hơn.

Nga

Anh mỉm cười, nói:

"Cảm ơn. Lần sau tôi trở về, nhất định sẽ mời mọi người cùng nhau uống rượu ."

Yến Thiếu Ngu hơi khựng lại. Anh không ngờ trong lời nói của Hạ Lam Chương lại nhắc tới mình. Điều này đủ để thấy người đàn ông này thật sự rất phóng khoáng.

Cố Nguyệt Hoài gật đầu đáp:

"Được."

Hạ Lam Chương cười, chào tạm biệt hai người rồi rời khỏi tiệm cơm quốc doanh.

Có lẽ anh không ngờ rằng, không lâu sau, anh và Yến Thiếu Ngu sẽ kề vai sát cánh, chiến đấu ở một nơi khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/880.html.]

Hạ Lam Chương vừa rời đi, Yến Thiếu Ngu liền đưa ánh mắt đầy suy tư nhìn về phía cô.

Cô chớp mắt như không thấy, cúi đầu ăn thêm một miếng mì sợi. Hơi nóng bốc lên từ bát mì làm khuôn mặt cô ửng đỏ, đôi môi đỏ mọng ánh lên một vẻ căng bóng, tựa như đóa hoa đào nở rộ, khiến cô càng thêm phần xinh đẹp.

Yến Thiếu Ngu mím môi, nhìn cô hồi lâu. Trong lòng anh không khỏi tự giễu, cảm thấy mình trước kia đúng là ánh mắt quá kém , cư nhiên không biết đang đứng trước mặt chính là minh châu , cứ mãi cự tuyệt cô. Hơn nữa, dựa vào tình hình hiện tại, cô không hề thiếu người theo đuổi. Tùy tiện ăn một bữa cơm thôi mà cũng đụng phải tình địch. 

Cố Nguyệt Hoài nhịn cười một lát, cuối cùng lại không nhịn được, chu môi bật cười "phì" một tiếng. Cô quay đầu bắt gặp ánh mắt hơi xúc động của anh, liền tự nhiên giơ tay vỗ vai anh một cái:

"Đừng áp lực, chỉ là một người bạn bình thường mà thôi."

Yến Thiếu Ngu liếc nhìn bàn tay cô đang vỗ vai mình, cứ như thể cả hai chỉ là "hai anh em tốt". Anh mím môi, ánh mắt hơi sâu thêm một chút.

"Ánh mắt anh làm sao thế? Em nói thật mà. Hay là, anh không có lòng tin vào bản thân?" Giọng điệu cô xen chút trêu chọc, vẻ mặt không giấu được niềm vui khi thấy dáng vẻ này của anh. Hiếm khi anh lộ ra bộ dạng thế này, đúng là mở ra cho cô một thế giới mới, không nhìn thêm vài lần thì quả thật đáng tiếc , muốn chờ lần sau cũng không biết là phải chờ đến bao giờ .

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

 

 

Loading...