Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 870
Cập nhật lúc: 2024-12-29 13:53:45
Lượt xem: 69
Nếu Điền Tĩnh không c.h.ế.t ở khe núi mà lại thật sự tỉnh dậy, thì đây chính là kết thúc của cô ta.
Cố Nguyệt Hoài không phải người tốt. Cô sống lại mang theo hận thù, vốn dĩ đã không còn tư cách làm người tốt.
Cố Nguyệt Hoài ngước mắt nhìn về phía Cố Tích Hoài: “Anh ba, lát nữa phiền anh chăm sóc Thiếu Ương một chút. Thiếu Ngu sẽ đi cùng em đến cục cảnh sát.”
Cố Tích Hoài gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc: “Được rồi, các em cứ đi đi. Chuyện ở bệnh viện, cứ để anh lo.”
Nếu là chuyện khác, anh còn có thể buông lời trêu đùa. Nhưng chuyện liên quan đến g.i.ế.t người, hiển nhiên phải nghiêm túc.
Hai người rời khỏi phòng bệnh của Cố Chí Phượng và đi lên tầng hai. Trên đường, Cố Tích Hoài bỗng hỏi: “Vài ngày nữa, Cố Gia sẽ tổ chức hôn lễ. Cha sẽ đến dự. Em có đi không?”
Nga
Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài lạnh nhạt, thẳng thừng từ chối: “Không đi.”
Yến Thiếu Ngu sắp phải đi xa, cô không có thời gian để tham dự những bữa tiệc vô nghĩa như vậy. Hơn nữa, nếu anh đã quyết định rời đi, cô nhất định phải chuẩn bị một chút đồ ăn, thức uống để anh mang theo. Một người bạn gái xứng đáng, dĩ nhiên không thể thiếu những việc này.
Cố Tích Hoài nhún vai, không nói thêm gì. Hai người nhanh chóng đến phòng bệnh của Yến Thiếu Ương.
“Đi thôi. Có anh ba chăm sóc Thiếu Ương rồi. Chúng ta đi nhanh về nhanh.” Cố Nguyệt Hoài nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/870.html.]
Yến Thiếu Ngu gật đầu, rời khỏi phòng cùng cô. Trên đường đi, anh hỏi: “Có cần qua xem tình hình của Điền Tĩnh không?”
Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát, sau đó gật đầu đồng ý. Phòng bệnh của Điền Tĩnh cách đó không xa. Khi họ còn chưa bước vào, bên trong đã vang lên tiếng hét hoảng sợ của Điền Tĩnh: “Không muốn! Tôi không muốn kiểm tra! Các người đi ra, đi ra!”
Đôi mắt dài của Yến Thiếu Ngu khẽ nheo lại, ánh mắt đầy suy tư hướng về phía phòng bệnh.
Cố Nguyệt Hoài gõ cửa phòng, cửa vừa mở ra, Tống Kim An xuất hiện với vẻ mặt u sầu. Khi nhìn thấy cô, anh ta thở phào nhẹ nhõm. Chăm sóc một bệnh nhân tinh thần bất ổn quả thực không dễ dàng.
Anh ta định lên tiếng thì bất ngờ nhìn thấy Yến Thiếu Ngu, liền sững sờ: “Thiếu… Thiếu Ngu? Sao cậu lại ở bệnh viện?”
Yến Thiếu Ngu trầm giọng: “Điền Tĩnh thế nào rồi?”
Nghe anh hỏi, Tống Kim An thở dài: “Hai người vào đi. Điền Tĩnh vừa nhìn thấy bác sĩ thì phát cuồng. Bác sĩ nói có lẽ trước khi nhập viện, cô ấy đã chịu đựng kích thích tâm lý nghiêm trọng, dẫn đến tình trạng rối loạn tâm lý, quên đi nhiều chuyện.”
Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu bước vào phòng. Điền Tĩnh đang trốn trong góc phòng, trong khi các bác sĩ đứng quanh đầy bất lực.
Ánh mắt Yến Thiếu Ngu lạnh lẽo, quét qua Điền Tĩnh. Anh hỏi: “Cô ta nhớ được những gì?”
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》