Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 846
Cập nhật lúc: 2024-12-29 13:51:07
Lượt xem: 32
Hiện tại, Yến Thiếu Ương không thể cử động, nằm sấp cũng không tiện ăn. Nhưng nghĩ lại, quan hệ giữa cô và cậu dù sao cũng chưa thực sự quá thân thiết, lại thêm danh nghĩa chị dâu chưa chính thức, chuyện này đúng là có chút kỳ quái.
Bên kia, Yến Thiếu Ương vội xua tay: "Không cần đâu, chị Nguyệt Hoài. Đợi anh cả ăn xong rồi đút cho em cũng được."
Yến Thiếu Ngu ngước mắt nhìn Cố Nguyệt Hoài, đôi môi mỏng khẽ mím lại: "Anh đút."
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, nghĩ đến chuyện Vương Phúc đang ở sát vách, liền nói:
"Lúc nãy em đi cùng bí thư chi bộ đến đây . Hoàng Thịnh đau bụng bị đưa vào nằm viện, ngay phòng bệnh bên cạnh, em muốn qua xem thử, tiện thể hoạ lại mấy chuyện đáng xấu hổ của cậu ta."
"Hoàng Thịnh?" Yến Thiếu Ngu nhíu mày, trầm ngâm một lát rồi nói: "Em đi đi."
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, lấy bàn vẽ từ trong rổ ra rồi đi sang phòng bên cạnh.
Trong khi đó, ở phòng bệnh, Yến Thiếu Ương vừa nhai cơm bí đỏ vừa cười tươi: "Chị Nguyệt Hoài thật sự rất để bụng đến anh cả."
Giọng cậu không giấu được niềm vui. Dù sao nhiều năm qua, cha mẹ bận rộn, mọi việc đều do anh cả âm thầm gánh vác. Nhiều năm như vậy , anh cả đã quá mệt mỏi rồi , giờ có người quan tâm, chăm sóc, khiến anh cả trở nên vui vẻ hơn , điều này thực sự quá tốt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/846.html.]
Yến Thiếu Ngu chỉ mím môi, đôi lông mày khẽ nhíu lại, mang theo chút cảm xúc khó tả.
Không nghe thấy câu trả lời, Yến Thiếu Ương cố nghiêng đầu nhìn anh một cái, sau một lúc lâu mới khẽ thở dài: "Anh cả không biết nên nói với chị Nguyệt Hoài thế nào sao? Đúng là khó xử thật. Em xin lỗi . Hai người mới ở bên nhau, nếu không phải vì em..."
Giọng nói của cậu trở nên chán nản và mất mát. Làm em trai, cậu luôn muốn trở thành chỗ dựa cho anh cả, nhưng cuối cùng lại chỉ luôn tạo thêm gánh nặng trên đôi vai vốn đã gánh vác trách nhiệm nặng nề của anh cả .
Yến Thiếu Ngu nhíu mày, liếc cậu một cái, giọng điệu kiên định : "Cho dù không vì em, anh cũng phải đi."
Căn phòng lập tức rơi vào im lặng, sự yên tĩnh đến mức khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Cố Nguyệt Hoài bước sang phòng bệnh bên cạnh, cánh cửa đóng kín , nhưng bên trong vang lên tiếng kêu rên đau đớn không ngừng truyền ra cả bên ngoài .
Nga
Cô gõ cửa, và người mở ra là Bùi Dịch.
Vừa nhìn thấy cô, anh thở dài, khuôn mặt hiện rõ sự bất lực: "Bác sĩ đã cho dùng thuốc nhưng không có tác dụng, đang chuẩn bị rửa dạ dày cho anh ta. Không biết Hoàng Thịnh đã ăn phải thứ gì mà có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như vậy."
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》