Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 840
Cập nhật lúc: 2024-12-29 11:57:34
Lượt xem: 41
Cố Nguyệt Hoài khẽ cười, một nụ cười mang đầy vẻ chua xót, thanh âm chứa đựng nỗi cô đơn. Cô khéo léo vào vai một người bị hại, diễn như không diễn , nhuần nhuyễn vào vai một người bị hại kể lại câu chuyện của minhg : "Cô ta ghi hận chuyện cháu làm cô ta phải đến trại cải tạo lao động. Nhiều lần cháu đã vô tình bắt gặp ánh mắt đầy oán hận của cô ta lén lút nhìn về phía cháu . Nhưng là , cháu thật không ngờ , cô ta lại có thể nhân cơ hội cháu vì giúp đại đội tìm củ đậu tự mình xuống vách núi tìm vị trí mà cắt đứt dây thừng , suýt nữa hại cháu không thể trở về ."
Nói đến đây , cô ngừng lại, giọng nói như nghẹn lại, mang theo chút uất ức như không thể kìm nén được nữa , nghẹn ngào thì thầm : "Cháu ... thật không ngờ..."
Hại người cuối cùng lại đem chính mình đáp đi vào . Nếu như Điền Tĩnh không thiết kế hãm hại cô, khiến cô rơi xuống triền núi, thì đâu đến nỗi bị một nhát d.a.o đ.â.m vào người. Bây giờ, cô đã trở lại, sổ sách này cũng đã đến lúc tính toán. Cô muốn xem thử, khi cô ta tỉnh lại, muốn tố cáo cô , đến lúc đó liệu sẽ có ai còn tin vào lời cô ta nói hay không.
Nói đến đây, trong tay cô đưa ra sợi dây thừng bị cắt đứt, vết cắn chỉnh tề ngay ngắn như vậy rõ ràng là do vật sắc chặt đứa , không thể nào là do ma sát với vách đá tạo thành , có thể trở thành vật chứng không thể chối cãi.
Vương Bồi Sinh đã nghiêm nghị nói: "Cháu đừng sợ . Chuyện này, đại đội nhất định sẽ đòi lại công bằng cho cháu !"
Nga
Cố Nguyệt Hoài im lặng gật đầu, sau một lúc lâu, cô chần chừ nói: "Bí thư chi bộ, chủ nhiệm, cháu vừa nhớ ra một chuyện . Cháu nghĩ Điền Tĩnh muốn g.i.ế.t cháu không chỉ vì mối thù cá nhân đâu. Có lẽ chuyện này còn liên quan đến hai người khác nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/840.html.]
Vương Phúc lập tức quay sang nhìn cô, giọng nói nghiêm túc: "Cháu cứ nói đi, có gì chúng tôi sẽ tìm hiểu."
Cố Nguyệt Hoài do dự một lúc rồi chậm rãi nói: "Không biết bí thư chi bộ còn nhớ Nhậm Thiên Tường không?"
Nghe vậy, Vương Phúc ngạc nhiên, liếc nhìn Vương Bồi Sinh. Người kia khẽ gật đầu: "Chính là cậu thanh niên xuất thân địa chủ, lần trước từng gây chuyện ở đại đội chúng ta đúng không? Chú nhớ hình như cậu ta có liên quan đến Điền Tĩnh?"
Vương Phúc trầm ngâm một lát, rồi đáp: "Là cậu Nhậm Thiên Tường, người từng đùa giỡn lưu manh với Điền Tĩnh, phải không?"
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, giọng điệu khẳng định: "Đúng vậy, chính là anh ta. Khi Điền Tĩnh bị đưa đến trại cải tạo lao động, có một lần cháu nghe được việc Nhậm Thiên Tường cũng đã tiến trại cải tạo lao động . Hơn nữa , cháu đoán rằng có chuyện gì đó đã xảy ra , giữa hai người họ dường như không trong sạch vì sau khi Điền Tĩnh trở về, có lần cháu đã bắt gặp Nhậm Thiên Tường đang lén lút vào nhà Điền Tĩnh ."
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》