Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 835
Cập nhật lúc: 2024-12-29 11:20:56
Lượt xem: 42
Cố Nguyệt Hoài khẽ kéo môi cười nhạt, bình thản nói:
"Không nghe chú Sáu nói sao? Nếu không đưa cậu ta đến bệnh viện ngay sẽ nguy hiểm đấy."
Lý Nhân Tân liếc nhìn cô, cau mày rồi gật đầu:
"Không thể chậm trễ nữa, mau đưa người đi bệnh viện."
Vu Kiến Quốc nghiến răng, gật đầu quyết đoán:
"Để tôi cõng anh ấy, trên đường chúng ta thay phiên nhau!"
Dứt lời, hắn ta lập tức cõng Hoàng Thịnh, người đang đau đớn co quắp. Đoàn người nhanh chóng xuất phát, bước chân như giẫm trên phong hoả luân, chỉ trong chớp mắt đã rời khỏi điểm thanh niên trí thức.
Trong góc phòng, Lam Thiên vẫn lặng lẽ núp như một cái bóng, không dám nhúc nhích.
Cố Nguyệt Hoài liếc cô ấy một cái, rồi xoay người rời đi.
Cô không đuổi theo. Dù sao thì đám người Hoàng Thịnh đến bệnh viện cũng phải khám bệnh. Nhân lúc này, cô về nhà chuẩn bị bữa cơm cho anh cả , Thiếu Ly , Thiếu Đường , tiện thể mang cơm đến bệnh viện , đỡ phải mua cơm bên ngoài .
Trước khi rời khỏi điểm thanh niên trí thức, Cố Nguyệt Hoài không quên mang theo chiếc áo bông đang làm dở.
Thời gian gần đây, cô dành nhiều ngày ở nhà. Mùa đông đang đến gần, việc may áo bông cần sớm hoàn thành. Nhưng trong nhà có thêm mấy người, một mình cô khó mà làm hết cho tất cả. Xem ra, cô cần tìm người phụ giúp.
Cố Nguyệt Hoài vừa suy nghĩ vừa nhanh chóng quay trở về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/835.html.]
Bầu không khí trong nhà hài hòa hơn hẳn so với điểm thanh niên trí thức. Yến Thiếu Ly ngồi trên ghế trong nhà, còn Yến Thiếu Đường đang chạy loanh quanh trong sân đuổi bắt một con thỏ.
"Chị Nguyệt Hoài!"
"Chị!"
Cố Nguyệt Hoài vừa trở về, hai chị em đã đồng loạt đứng dậy, trên gương mặt họ hiện rõ nụ cười ấm áp.
"Hai đứa đã ăn cơm chưa?" Cố Nguyệt Hoài vừa vỗ nhẹ bụi đất trên người Yến Thiếu Đường vừa hỏi.
Yến Thiếu Ly cười đáp: "Ăn rồi. Sao chị lại về thế? Điểm thanh niên trí thức không có việc gì sao?"
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, lười kể lể mấy chuyện vụn vặt ở đó, cô chỉ nói: "Hôm nay không có việc gì. Chị về làm cơm trưa, tiện thể mang cơm đến bệnh viện cho họ."
Nghe vậy, Yến Thiếu Ly lập tức chớp mắt, giọng điệu chế nhạo: "Chẳng lẽ là một ngày không gặp như cách ba thu?"
Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát, sau đó tỏ vẻ nghiêm túc gật đầu: "Chắc là vậy rồi ."
Hai người nhìn nhau, rồi bật cười vui vẻ.
Khi vào nhà, không thấy bóng dáng Cố Đình Hoài đâu, Cố Nguyệt Hoài liền hỏi. Yến Thiếu Ly đáp: "Anh cả lên núi đào củ đậu rồi. Ai trong đại đội cũng đi, anh ấy cũng không tiện ở nhà. Không biết cuối cùng củ đậu sẽ được chia thế nào nữa."
Nga
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》