Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 765
Cập nhật lúc: 2024-12-26 19:43:49
Lượt xem: 35
Yến Thiếu Ngu nhắm mắt, hàng mi dài khép lại. Anh nói khẽ:
“Trước đây, anh có rất nhiều việc phải làm , không có thời gian, cũng không hứng thú để suy nghĩ về chuyện tình cảm. Nhưng hiện tại, anh suy nghĩ , cũng sẽ đem em đặt vào trong những việc anh cần suy xét , tương lai của anh từ bây giờ bắt đầu sẽ có cả em ."
Anh thì thầm, từng câu chữ đều chân thành. Chưa đợi Cố Nguyệt Hoài đáp lời, Yến Thiếu Ngu đã ngẩng đầu khỏi vai cô.
Bàn tay anh nhẹ nhàng nâng cằm cô, buộc cô phải ngẩng lên nhìn anh. Đôi mắt hai người chạm vào nhau, gần đến mức cô cảm nhận được từng hơi thở của anh.
Khuôn mặt anh vẫn không lộ ra chút cảm xúc nào , trong con ngươi thâm thuý cũng chỉ có tối tăm , nhưng thanh âm lạnh lẽo lại lộ ra một chút bướng bỉnh hiếm có : “Cố Nguyệt Hoài, có lẽ trong mắt em , anh chỉ như con muỗi, còn em như tơ nhện, nhưng hiện tại anh nghiêm túc, tất cả mọi chuyện lúc này đã không phải do em quyết định.”
Trong giọng điệu của anh chảy xuôi hàn ý , nhưng lại không làm Cố Nguyệt Hoài cảm thấy sợ hãi chút nào , cô khẽ nhếch môi đỏ.
Cô vươn tay, nắm lấy những đầu ngón tay của anh , giải khai sự kềm kẹp trên cằm mình . Mũi chân nhẹ điểm xuống, môi đỏ khẽ chạm vào môi anh , cảm giác có chút lạnh , như chuồn chuồn lướt nước , chỉ chạm nhẹ rồi ngay lập tức rời đi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/765.html.]
Sau đó, cô vòng tay qua cổ anh, để trán mình tựa vào trán anh. Khoảng cách giữa hai người lúc này cực kỳ gần . Cô khẽ nói, giọng thành kính:
“Yến Thiếu Ngu, anh không phải con muỗi, em cũng chẳng phải tơ nhện. Anh là sự cứu rỗi duy nhất của em, cả kiếp trước lẫn kiếp này.”
Lời cô khiến toàn thân Yến Thiếu Ngu khẽ run. Đôi mắt đen láy của anh nhìn thẳng vào cô, trong thoáng chốc, anh không biết nên phản ứng thế nào.
Cố Nguyệt Hoài bỗng nhiên bật cười. Cô nghiêng đầu, giọng nói nhỏ nhẹ :
“Thế anh không sợ em là tội phạm g.i.ế.t người sao? Em đã g.i.ế.t Điền Tĩnh.”
Yến Thiếu Ngu liếc nhìn cô một cái, ánh mắt sắc bén dần dịu lại, sau đó từ từ rũ xuống. Anh liếc mắt nhìn cô , sau đó rũ mắt khẽ nói:
"Vậy nếu anh cũng g.i.ế.t Lý Vệ Đông thì sao?"
Nga
"Phụt." Cố Nguyệt Hoài cười thật vui vẻ, cả khuôn mặt đều tràn đầy nụ cười, ánh mắt lấp lánh như sóng nước. Sau một lúc trầm ngâm, cô mới lên tiếng: "Vậy hiện tại chúng ta chẳng phải là huề nhau, thông đồng làm bậy sao? Cấu kết với nhau làm việc xấu? Nghe có vẻ không hay lắm, nhưng em nghĩ, có lẽ đó chính là duyên trời tác hợp!"