Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 764

Cập nhật lúc: 2024-12-26 19:42:34
Lượt xem: 26

Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài sắc mặt hơi thay đổi, cô nhẹ nhàng ngước mắt lên, vẫn là khuôn mặt lạnh lùng, xinh đẹp như xưa. Tuy nhiên, đêm nay dường như có chút khác biệt, không còn là vẻ lạnh nhạt, vô cảm như trước, mà thay vào đó là một chút cảm xúc mơ hồ, khó nhìn thấu .

Trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài lạnh lùng của anh, tay anh trước nay vẫn luôn khô ráo ấm áp, hoàn toàn khác biệt với sự lạnh lẽo của cô. Tuy nhiên, điều khiến cô không ngờ tới chính là anh lại chủ động như vậy.

Cố Nguyệt Hoài cúi mắt nhìn tay hai người đang nắm lấy nhau, rồi lại ngẩng đầu lên nhìn anh. Trong lòng cô thoáng hiện vẻ kỳ lạ, muốn nói điều gì đó để phá vỡ không khí trầm mặc, nhưng lại lo âm thanh mình phát ra sẽ làm tan biến dũng khí hiếm hoi của anh.

Cô biết Yến Thiếu Ngu mang trên vai rất nhiều gánh nặng, đến mức không còn thời gian để nghĩ đến những chuyện không liên quan . Nhưng đêm nay, cảm xúc trong anh có gì đó khó hiểu. Dường như anh muốn nói gì đó, muốn bày tỏ, cô vẫn là đừng nói gì hết cho anh thời gian đi .

Bàn tay anh nắm lấy tay cô chặt hơn, hơi lạnh dần tan biến như một khối băng đang được hoà tan

Khi ngước mắt lên, anh nhìn thấy đôi mắt mèo như lưu li của cô mở to , có chút không dám tin tưởng , ngốc ngốc , biểu cảm trên mặt cực kỳ phong phú khiến trong lòng anh mềm mại, nhưng cũng có chút buồn cười. Anh biết cô đang nghĩ gì, nhưng tất cả những điều này không phải đột ngột xảy ra, cũng không phải nhất thời xúc động. Có lẽ Cố Nguyệt Hoài đã âm thầm lên kế hoạch tiếp cận từ lâu, nhưng anh lại là nghiêm túc .

Yến Thiếu Ngu hạ mắt, nhìn hàng lông mi dài của cô run nhẹ. Giọng nói lạnh nhạt vang lên, mang chút dịu dàng khó phát hiện:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/764.html.]

Nga

“Lạnh không?”

Cố Nguyệt Hoài đang mơ hồ suy nghĩ, đầu óc cô như ong ong, không kịp phản ứng. Cô vừa mừng vừa ngạc nhiên, vô thức nhìn anh chậm hơn nửa nhịp:

“Hả? Gì cơ?”

Cô vừa dứt lời, cả người đã bị kéo vào một cái ôm đầy ấm áp. Yến Thiếu Ngu đặt tay lên eo cô, gục đầu vào cổ cô , hình như có chút mệt mỏi, nhưng lại mang theo ý thỏa hiệp:

“Cố Nguyệt Hoài, anh nghiêm túc.”

Cố Nguyệt Hoài khẽ ngửi thấy mùi hương mát lạnh từ người anh. Lời nói trầm thấp vang lên bên tai khiến chóp mũi cô cay xè.

Cô không do dự, đưa tay ôm lấy anh thật chặt, giống như nắm lấy sợi dây cứu mạng. Nụ cười khẽ nở trên đôi môi đỏ của cô, hơi ấm lan tỏa từ cơ thể anh khiến trái tim cô rực sáng, một cảm giác viên mãn mà cô đã chờ đợi thật lâu , thật lâu .

Loading...