Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 693
Cập nhật lúc: 2024-12-25 09:51:03
Lượt xem: 40
Cố Nguyệt Hoài đứng ở cửa quan sát một lúc, sau đó xoay người đi vào nhà gỗ. Điền Tĩnh ngọ ngoạy ngồi dậy, hỏi: "Bọn họ về rồi à?"
Cố Nguyệt Hoài không thèm trả lời, chỉ thêm một ít rơm vào đống lửa. Nếu nhiên liệu khan hiếm, cô đã nghĩ đến việc dỡ cửa sổ của nhà gỗ để giữ ấm. Trời lạnh mà không có lửa sưởi, chắc chắn sẽ bị c.h.ế.t cóng.
Điền Tĩnh cắn môi muốn đứng dậy, nhưng mắt cá chân đau dữ dội, đành ngồi lại.
Một lúc lâu sau, Tống Kim An mang theo thịt đã làm sạch trở về. Miếng thịt vẫn còn nguyên da, đỏ mềm trông rất tươi, xương cũng đã được lọc sạch sẽ.
"Thanh niên tri thức Tống, cuối cùng anh cũng về rồi!" Điền Tĩnh cất giọng mềm mại nghẹn ngào, ánh mắt ngấn lệ nhìn Tống Kim An, như thể anh là cả thế giới của cô ta , không nhìn thấy anh ta lòng cô ta sẽ không thể yên , rốt cuộc có thể chờ đến người trở về liền cảm xúc vỡ oà . Diễn xuất này , không một đống tác thừa , nhìn đôi mắt kia , nghe giọng nói kia , tất cả đều gãi đúng chỗ ngứa , bắt đúng tâm lý của nam nhân , không hổ là bạch liên hoa có thâm niên ! Cố Nguyệt Hoài đứng một bên chỉ muốn bật cười khinh bỉ !
Tống Kim An dường như rất hưởng thụ dáng vẻ đó, ánh mắt nâu nhạt tràn ngập dịu dàng. Anh ta nói: "Tôi không sao, mọi chuyện đều suôn sẻ. Thiếu Ngu săn được một con lợn rừng, đủ cho chúng ta ăn mấy ngày. Chắc cô cũng đói rồi phải không? Tôi nướng thịt lợn cho cô nhé. Có điều không có gia vị gì, sợ là sẽ không ngon lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/693.html.]
Nga
Điền Tĩnh mỉm cười lắc đầu: "Tôi không kén chọn, chỉ cần là anh làm, chắc chắn sẽ ngon."
Tống Kim An nghe vậy, một bên tai đỏ bừng. Tình tố giữa hai người nhanh chóng tăng vọt.
Cố Nguyệt Hoài nhếch miệng, quyết định dội cho đôi ' tình nhân ' này một gáo nước lạnh hạ hạ hoả . Cô dùng tay chống cằm, cười hỏi: "Điền Tĩnh, nghe nói Nhậm Thiên Tường vì cô mà phải vào trại cải tạo lao động. Hai người quen nhau đã lâu, không ôn lại chuyện cũ một chút à?"
Lời này vừa nói ra, khuôn mặt tươi cười của Điền Tĩnh lập tức trở nên vặn vẹo .
Tống Kim An thoáng cứng người, nhưng nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường, tiếp tục ngồi bên đống lửa nướng thịt, như thể không nghe thấy gì. Tình tố ngọt ngào vốn dĩ đang lan tràn lập tức bị đánh tan không còn dấu vết .
Điền Tĩnh ngẩng đầu, dùng ánh mắt oán độc nhìn Cố Nguyệt Hoài.
Cố Nguyệt Hoài thản nhiên đón nhận ánh mắt đó, cười nói: "Điền Tĩnh, cô làm tôi sợ đấy , ánh mắt này của cô giống như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy. Tôi chỉ quan tâm tình huống gần đây của cô và Nhậm Thiên Tường thôi mà. Lẽ nào tôi hỏi sai rồi?"