Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 684
Cập nhật lúc: 2024-12-24 14:44:54
Lượt xem: 32
Giọng nói của Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng nhưng sắc lạnh, từng từ rơi xuống như đá tảng ném vào mặt hồ tĩnh lặng, tạo nên vô số gợn sóng. Sắc mặt Tống Kim An lập tức tái nhợt.
Yến Thiếu Ngu híp mắt nhìn cô, vẻ mặt trầm ngâm như đang suy nghĩ điều gì đó.
Điền Tĩnh cũng không khá hơn, khuôn mặt vốn bình tĩnh của cô ta bắt đầu rạn nứt.
Nga
Cô ta không ngờ Cố Nguyệt Hoài lại trực tiếp nói ra những lời như vậy , không ngại trước mặt Tống Kim An và Yến Thiếu Ngu. Câu "Không phải cô ta c.h.ế.t thì là tôi sống" chẳng khác nào lưỡi d.a.o đ.â.m thẳng vào lòng Điền Tĩnh, khiến cô ta choáng váng. Cố Nguyệt Hoài thực sự hận cô ta cực kỳ ?
Nhưng tại sao?
Từ khi xuyên đến đây, Điền Tĩnh chưa từng chiếm được chút ưu thế nào trước mặt Cố Nguyệt Hoài, ngược lại còn chịu nhiều thua thiệt. Tuy cũng hận cô thấu xương, nhưng cô ta luôn biết cách che giấu cảm xúc. Vậy mà Cố Nguyệt Hoài lại để lộ thù hận rõ ràng đến thế , cũng không biết hận ý đó từ đâu mà đến ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/684.html.]
Chẳng lẽ đời trước Cố Nguyệt Hoài thật sự chịu thua thiệt trong tay ' Điền Tĩnh ' nhưng những điều này mặc dù xảy ra trong thế giới tiểu thuyết lại chưa từng được tác giả viết vào trong cốt truyện .
Suy nghĩ xoay vòng trong đầu Điền Tĩnh. Cô ta nắm chặt nắm rơm trong tay, ánh mắt lạnh đi.
Cố Nguyệt Hoài dứt lời, thu lại trên mặt vẻ thù hận , đôi mi cong cong nhẹ nhàng liếc nhìn Yến Thiếu Ngu, ánh mắt như thể vừa rồi người nào những lời quyết tuyệt như vậy không phải là cô , mà là một Cố Nguyệt Hoài hoàn toàn khác, lạnh lùng và xa cách: “Thiếu Ngu, anh đi thu thập con thỏ đi, hôm nay chúng ta sẽ nướng nó ăn nhé?”
Yến Thiếu Ngu liếc nhìn cô một cái, khẽ ừ một tiếng qua giọng mũi. Anh cúi người nhặt con thỏ béo lên, rút con d.a.o găm sắc nhọn từ thắt lưng, nhanh chóng m.ổ b.ụ.n.g và lột da nó. Xử lý xong, anh chôn nội tạng và da thỏ xuống đất, cẩn thận đề phòng mùi m.á.u thu hút những vị khách không mời mà đến.
Sau khi làm sạch con thỏ, Yến Thiếu Ngu xiên nó vào một que gỗ, chuẩn bị sẵn để nướng. Cố Nguyệt Hoài lấy vài trái cây rừng, bóp nát thành nước rồi bôi đều lên phần thịt, thêm chút hương vị để thay thế cho dầu muối.
Cô tự giác nhận lấy trách nhiệm nướng thỏ. Tay nghề của cô không cần phải nghi ngờ, chẳng mấy chốc, mùi thơm béo ngậy của thịt nướng lan tỏa khắp nhà gỗ. Mùi hương quyến rũ khiến bụng mọi người cồn cào, dường như lục phủ ngũ tạng đều đồng loạt đánh trống.