Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 674

Cập nhật lúc: 2024-12-24 14:26:54
Lượt xem: 24

Khi cả hai vừa đi qua, tiếng gào thét của Điền Tĩnh vang lên chói tai hơn:

"Thanh niên trí thức Tống! Anh tỉnh lại đi, đừng ngủ mà! Thanh niên trí thức Tống! Có ai không, cứu chúng tôi với!"

Nghe vậy, nụ cười trên môi Cố Nguyệt Hoài thoáng tắt, cô quay sang nhìn Yến Thiếu Ngu, quả nhiên thấy anh dừng bước.

Anh vốn không thích xen vào chuyện người khác, nếu Điền Tĩnh gặp nạn thì không sao, nhưng Tống Kim An lại là một chuyện hoàn toàn khác. Anh tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn.

Yến Thiếu Ngu quay đầu lại, giọng nói lạnh lùng mà trầm ổn:

"Tôi đi cứu họ, cô tự tìm đường thoát thân đi."

Nga

Một tay Cố Nguyệt Hoài nhanh chóng nắm lấy cánh tay anh, đôi mày nhíu chặt. Cô định mở miệng ngăn cản, nhưng khi ánh mắt chạm vào ánh nhìn kiên quyết của Yến Thiếu Ngu, cô không thể nói ra câu "mặc kệ Tống Kim An."

Dù giữa họ từng có những khúc mắc , nhưng cũng không thể phủ nhận phần tình nghĩa lúc trước . Không phải nói vứt bỏ liền có thể vứt bỏ , hơn nữa Tống Kim An người này , mặc dù có chút quá mức thiện lương không biết phân biệt tốt xấu , nhưng quả thật là sau khi Yến gia gặp nạn , anh ta là người hiếm hoi không có thay đổi , vẫn luôn cố gắng giúp đỡ anh em Yến gia , mặc dù sự giúp đỡ ấy cũng không có tác dụng gì .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/674.html.]

Cô chần chừ giây lát, cuối cùng thốt ra:

"Tôi đi với anh, cũng có người hỗ trợ chăm sóc."

Yến Thiếu Ngu liếc nhìn cô, không nói gì, rồi quỳ xuống sát đất, lắng nghe tiếng động từ xa. Con sông ở chân núi không thể cung cấp đủ lực cho bùn đất và cây cối khô trong rừng , mưa lớn rửa trôi, đất đá trên núi lở dần với tốc độ chậm rãi. Thực tế, nó không nguy hiểm như tưởng tượng.

Hai người lần theo tiếng động đến nơi thì thấy một cây đại thụ gãy chắn ngang đường, thân cây to lớn đè chặt lấy Tống Kim An xuống dưới . Anh ta bị kẹt cứng, bất tỉnh nhân sự. Điền Tĩnh ngồi kế bên, không ngừng gắng sức kéo Tống Kim An ra khỏi thân cây.

Khuôn mặt Điền Tĩnh lấm lem đất cát, đầy vết trầy xước. Mắt cá chân cô ta thấm máu, nhìn qua thì có vẻ bị sói cắn.

"Thanh niên trí thức Tống! Anh cố chịu đựng, tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì!" Điền Tĩnh vừa khóc vừa kêu, nước mắt giàn giụa, khiến khuôn mặt lấm lem càng thêm thảm hại. Dáng vẻ tình cảm ấy hoàn toàn thu vào đáy mắt của Yến Thiếu Ngu và Cố Nguyệt Hoài.

Trong mắt Cố Nguyệt Hoài thoáng hiện một tia cười lạnh . Nước mắt cá sấu có thể có bao nhiêu ?

 

Loading...