Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 660

Cập nhật lúc: 2024-12-24 11:27:24
Lượt xem: 26

Cố Đình Hoài lúc này đã cột dây thừng quanh eo, chuẩn bị tiếp tục xuống núi để tìm Cố Nguyệt Hoài.

Yến Thiếu Ngu nắm chặt cổ áo Điền Tĩnh, hung hăng ném mạnh cô ta ngã sấp xuống bên cạnh. Anh quay đầu, dứt khoát nhìn về phía Cố Đình Hoài giọng nói của lạnh như băng: "Bảo quản đoạn dây thừng này cho tốt , quay về sẽ làm rõ nguyên nhân sự việc . Anh ở lại trông chừng chú Cố , tôi đi tìm Cố Nguyệt Hoài!"

Động tác của anh nhanh gọn và dứt khoát, kéo dây thừng qua, quấn một vòng quanh cổ tay rồi lao mình xuống sườn dốc như một bóng đen lao thẳng vào màn mưa mịt mù.

Nga

"Thiếu Ngu!" Cố Chí Phượng hét lớn, tay nắm chặt lấy dây thừng, miệng không ngừng cầu nguyện trong lòng rằng cả hai sẽ bình an trở về.

Cố Đình Hoài đứng bên cạnh, cẩn thận cất đoạn dây thừng bị cắt đứt, ánh mắt lạnh lùng quét qua Điền Tĩnh đang nằm sấp trên đất. Sau khi trải qua nhiều việc như vậy , gia đình anh và Điền Tĩnh đã ở thế thù địch , như nước với lửa không thể dung hoà , nếu Điền Tĩnh muốn nhân cơ hội này dồn bé vào chỗ ch.ế.t cũng không phải là điều ngạc nhiên . Nếu hành động cắt dây thừng này thực sự là do Điền Tĩnh cố tình, cô ta đúng là một kẻ độc ác không thể dung thứ. Ánh mắt Yến Thiếu Ngu đầy phẫn nộ như vậy , khẳng định là anh đã chính mắt nhìn thấy !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/660.html.]

Điền Tĩnh ho khan dữ dội, vừa xoa cổ vừa ngấm ngầm hận Yến Thiếu Ngu vì đã xen vào chuyện của mình.

Cô ta tự tin rằng hành động của mình rất nhanh , thần không biết quỷ không hay, làm sao có thể bị phát hiện được? Anh ta chẳng qua chỉ là đang nghi ngờ thôi, thế nhưng hiện tại thanh danh của cô ta ở đại đội đang làm cho cô ta ở thế bất lợi , xem ra cô ta cần phải đẩy nhanh tiến độ bắt lấy trái tim của Tống Kim An, phải khiến cho anh ta không màng đến tất cả mà bảo vệ cô ta khi Yến Thiếu Ngu quay trở về và chỉ chứng cô ta !

Nghĩ đến điều này, Điền Tĩnh loạng choạng đứng dậy, vừa khóc vừa lên tiếng: "Thanh niên tri thức Yến trách tôi cũng là đúng, nếu như Nguyệt Hoài không về được, tôi cũng không tha thứ nổi cho bản thân! Tôi... tôi sẽ xuống tìm cô ấy!"

Nghe vậy, Vương Phúc khựng lại, ánh mắt lộ rõ vẻ do dự, không biết có nên ngăn cản hay không. Cố Chí Phượng thì không thèm để ý lời cô ta, ánh mắt chỉ dán chặt vào sườn dốc, hy vọng từng giây từng phút sẽ thấy Yến Thiếu Ngu và Cố Nguyệt Hoài quay lại.

 

Loading...