Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 654

Cập nhật lúc: 2024-12-23 20:54:40
Lượt xem: 46

Điền Tĩnh cũng đầy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt , không ngờ Yến Thiếu Ngu này nhìn giống như một cái tiểu bạch kiểm vô hại lại có thân thủ lợi hại đến vậy. Con hoẵng chạy nhanh như thế mà anh ta vẫn có thể săn được, đủ thấy anh ta không đơn giản chút nào.

Dù vậy, cũng không khó hiểu, nếu như anh ta không có bản lĩnh, thì làm sao có thể bị Cố Nguyệt Hoài coi trọng?

Nga

Khoan đã! Điền Tĩnh chợt trợn tròn mắt. Bị Cố Nguyệt Hoài coi trọng ?

Cô ta ban đầu vẫn còn thắc mắc vì sao Cố Nguyệt Hoài đột nhiên không thích Tống Kim An nữa, mà lại quay sang chú ý đến Yến Thiếu Ngu. Hóa ra là vì lý do này, Cố Nguyệt Hoài khẳng định là người trọng sinh!  Cô ta cũng chưa đọc đến kết cục của cuốn tiểu thuyết thì đã được đưa đến đây , biết đâu phần tiếp theo của tiểu thuyết cuộc sống của Cố Nguyệt Hoài gặp biến cố , trở nên không thuận lợi, hoặc là gặp phải một tình huống bất ngờ có thể đảo lộn nhân sinh của Cố Nguyệt Hoài , ví dụ như vô tình phát hiện Tống Kim An trong lòng có người khác , sau đó trở nên đau khổ u uất , ' đại thần trọng sinh ' thấy Cố Nguyệt Hoài đáng thương nên cho cô ta trọng sinh . Sau khi trọng sinh Cố Nguyệt Hoài đã thay đổi sự lựa chọn của mình .

Nhưng tại sao Cố Nguyệt Hoài lại luôn căm ghét và cảnh giác với cô ta như vậy?

Cô ta nhất thời không thể nghĩ ra nguyên do , ánh mắt nhìn Yến Thiếu Ngu cũng mang theo chút đánh giá và cân nhắc. Muốn cạy miệng Cố Nguyệt Hoài rõ ràng không phải chuyện dễ dàng, thậm chí có thể nói là hoàn toàn không có khả năng , biết đâu cô ta có thể tìm hiểu thông qua nhân vật tiểu nam xứng Yến Thiếu Ngu này .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/654.html.]

Yến Thiếu Ngu dường như chẳng mảy may để tâm đến cảm xúc của những người xung quanh. Anh im lặng bước theo đội ngũ, làm như không nhìn thấy ánh mắt dõi theo mình.

Cố Nguyệt Hoài khẽ cười. Cô không quan tâm đến mấy lời huyên thuyên của Vương Phúc, vẫn tiếp tục tiến về phía trước.

Đến khi cả đội đi tới một gốc cây liễu lớn nằm gần sườn núi, cô dừng lại, chỉ tay xuống sườn núi và nói:

"Ruộng củ đậu ở phía dưới. Bí thư chi bộ, lấy dây thừng ra đi."

Vương Phúc thoáng sững người. Ông ta vội sai người buộc dây thừng vào thân cây liễu.

"Hèn gì lúc lên núi, cháu lại nhắc chú cần phải mang theo dây thừng. Thì ra là vì ruộng củ đậu nằm khuất phía dưới," Vương Phúc ngạc nhiên nói. "Chú cứ nghĩ mãi tại sao từ nhỏ đến lớn lên xuống ngọn núi này không biết bao nhiêu lần mà vẫn không biết rằng nơi đây có ruộng củ đậu . Thì ra là nó được giấu kỹ như vậy."

 

Loading...