Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 653
Cập nhật lúc: 2024-12-23 20:53:44
Lượt xem: 37
Đoàn người di chuyển không nhanh không chậm, khoảng một giờ sau mới lên đến đỉnh núi.
Cây cối um tùm, sườn núi toàn là ruộng bậc thang, nhìn khá hùng vĩ.
Trên đường gặp phải một con lợn rừng, thân hình không lớn, có lẽ nhận thấy nhóm người đông đúc, nó nhanh chóng bỏ chạy.
Vương Phúc lập tức rút ra khẩu s.ú.n.g săn, nhưng khi nhìn lại bóng dáng con lợn rừng đã khuất, hắn lắc đầu thở dài : “ Già rồi .”
Không phải ai cũng có s.ú.n.g săn, một số vũ khí mạnh mẽ đều đã bị quốc gia thu lại, trong đội sản xuất Đại Lao Tử chỉ có đội dân binh và bí thư chi bộ mới có súng. Vương Phúc bình thường đều coi khẩu s.ú.n.g như bảo vật, ít khi lấy ra dùng.
Thổ thương thường được nhét đầy thuốc nổ và đạn thép, trong khi s.ú.n.g săn lại rất hiếm hoi .
Dãy núi Thanh An huyện cheo leo , đỉnh núi nối liền nhau , động vật hoang dã như thỏ , gà rừng , lợn rừng , hoẵng , cầy hương , và cả sói đôi khi cũng xuống núi để kiếm ăn , nhất là vào mùa thu hoạch bắp và lúa mạch.
Mọi người trong đại đội không b.ắ.n được thú, họ chỉ có thể dùng bẫy để bẫy những con vật nhỏ , thu gom thịt để ăn và da để bán lại cho Cung Tiêu Xã.
Đột nhiên, một tiếng kêu hoảng hốt vang lên trong đám người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/653.html.]
Vương Phúc lập tức thu s.ú.n.g săn, nhìn theo hướng phát ra âm thanh, khi thấy rõ, hắn không khỏi kinh ngạc: “Người trẻ tuổi này… quả thật là có bản lĩnh , là một tay săn thú cừ khôi!”
Cố Nguyệt Hoài hơi nhướng mày, ngẩng đầu lên, vừa lúc nhìn thấy Yến Thiếu Ngu bước ra từ cánh rừng.
Hắn cao lớn, gương mặt có vài vết trầy xước không ai để ý, nhưng điều khiến mọi người chú ý là trên vai trái của hắn đang khiêng một con hoẵng béo múp, nó thỉnh thoảng giãy giụa, thật tươi sống .
Những người trong đại đội đều ngưỡng mộ nhìn Yến Thiếu Ngu, tưởng tượng số thịt từ con hoẵng này sẽ đủ để ăn bao nhiêu bữa.
Nga
Tống Kim An ngây ra nhìn Yến Thiếu Ngu, trong ánh mắt có chút phức tạp.
Yến Thiếu Ngu từ nhỏ đã theo cha vào bộ đội , áp dụng thi thố bảo mật nên huấn luyện đều được diễn ra trong những khu vực rừng sâu núi thẳm , trong những lần huấn luyện đó chắc chắn không thiếu đi săn bắt , dần dần đối với việc săn bắt đã luyện thành một thân bản lĩnh lão luyện.
Vì thế, khi còn ở trong đại viện , anh là đối tượng luôn được người khác sùng bái ngưỡng mộ, anh ta cũng không ngoại lệ.
Lúc đó, anh ta còn từng nài nỉ Yến Thiếu Ngu,sau này có dịp nhất định phải dạy anh ta cách săn bắn.
Bây giờ, nhìn lại, như cảnh còn người mất.