Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 624

Cập nhật lúc: 2024-12-23 11:53:33
Lượt xem: 31

Đúng lúc cả nhóm mới bước vào thôn, một giọng nói từ xa vang lên:

"Tìm được thanh niên trí thức Phan rồi!"

Tống Kim An lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng chạy tới đầu thôn.

Hoàng Thịnh bực bội, bĩu môi rồi ném đèn bão cho Điền Tĩnh , chính mình cũng nhanh chân đuổi theo.

Chẳng mấy chốc, Tống Kim An đã tới nơi, liếc mắt một cái liền thấy Phan Nhược Nhân đang đứng cạnh chiếc xe hơi, sắc mặt hồng hào, trông hoàn toàn không giống người gặp nạn.

Nga

"Nhược Nhân!" Anh ta sải bước tới gần, không kìm được mà nắm chặt cánh tay cô, kéo mạnh làm cô ta đau điếng.

"Anh họ? Anh làm gì vậy? Buông ra! Mau buông tay, đau quá!" Phan Nhược Nhân cố sức hất tay anh ta ra, giọng nói đầy vẻ tức giận: "Anh làm gì thế!"

Sắc mặt Tống Kim An lạnh như nước, giọng nói trầm thấp đầy giận dữ:

"Làm gì à? Em nghĩ anh làm gì? Em là con gái, đêm hôm khuya khoắt không về điểm thanh niên trí thức, làm cả đội phải tìm kiếm suốt cả buổi tối! Phan Nhược Nhân, em định bao giờ mới chịu trưởng thành đây?"

Phan Nhược Nhân nghe vậy liền quay đầu nhìn về phía đám xã viên và thanh niên trí thức đang đứng tụ tập cách đó không xa. Cô ta cắn môi, muốn phản bác nhưng nhìn thấy gương mặt hiền hòa của anh họ giờ đây phủ đầy cơn giận, cuối cùng cô ta đành im lặng không nói thêm lời nào.

Đúng lúc này, một người từ ghế sau ô tô bước xuống. Ông ta mỉm cười khách sáo, nói với Tống Kim An:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/624.html.]

"Thanh niên trí thức Tống, anh đừng giận dữ với cô ấy. Do chưa quen cuộc sống ở nông thôn, cô ấy mới chạy tới công xã. Sắc trời tối, nên chúng tôi không kịp đưa cô ấy về ngay."

Tống Kim An nhìn về phía người vừa lên tiếng, ánh mắt lộ vẻ nghiêm túc. Khi nhận ra rõ gương mặt ấy, anh ta khẽ khựng lại:

"Tổ trưởng Chu?"

Chu Phong cười ha hả, vừa nói vừa xoa xoa cái bụng tròn vo của mình:

"Thanh niên trí thức Tống ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử này quen không? Có khó khăn gì không?"

Tống Kim An gật đầu, giọng điềm đạm:

"Khiến tổ trưởng Chu lo lắng rồi. Chúng tôi vẫn ổn, mọi thứ đều tốt."

Chu Phong nghe vậy thì giống như thở phào nhẹ nhõm, nét mặt tươi cười:

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. Tôi được lãnh đạo huyện bổ nhiệm làm người phụ trách thanh niên trí thức, công việc chính là hỗ trợ mọi người. Tuy nhiên, có chỗ nào không chu đáo thì cứ nói, đừng khách sáo!"

Phan Nhược Nhân nghe thấy vậy liền hơi hếch cằm lên, vẻ mặt tỏ rõ sự hài lòng , như thể đây là điều hiển nhiên.

 

Loading...