Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 561

Cập nhật lúc: 2024-12-21 18:49:46
Lượt xem: 33

Cô tiếp tục nói, giọng đầy tự tin:

"Anh nếm thử đi. Nếu thấy hài lòng, ngày mai chúng ta nói chuyện tiếp."

Yến Thiếu Ngu nhíu mày, định trả lại túi lưới, nhưng lại thấy cô giấu hai tay ra sau lưng, ưỡn ngực, vẻ mặt đầy đắc ý.

Anh quay người đi, giọng nói có chút trào phúng :

"Không biết xấu hổ."

Cố Nguyệt Hoài bật cười, cúi đầu nhìn thoáng qua động tác của mình, nhắm mắt lại.

Nga

"Tóm lại, món canh mì gà này chỉ là món đầu tiên thôi. Anh cứ nếm thử. Nếu thấy hợp khẩu vị, ngày mai chúng ta nói chuyện thêm." Nói xong, cô không dây dưa nữa, quay người trở về phòng.

Yến Thiếu Ngu cúi nhìn túi lưới trong tay, ánh mắt trầm lắng, sau đó bước vào điểm thanh niên trí thức.

Lúc anh vào, ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/561.html.]

Hoàng Thịnh nằm trên giường, ánh mắt xen lẫn giữa hận thù và sợ hãi, cuối cùng chỉ biết lặng lẽ né tránh.

Tống Kim An thấy anh quay lại, ánh mắt lóe sáng, tiến tới dò hỏi:

"Người dẫn đường Thôi đã đi tìm bí thư chi bộ. Muốn để bí thư đồng ý với yêu cầu của chúng ta, anh nghĩ thế nào, Thiếu Ngu?"

"Tôi không tham dự." Yến Thiếu Ngu nhún vai, ngồi xuống bàn bên cạnh, mở túi lưới lấy cà mèn ra.

Bất kể Cố Nguyệt Hoài có tâm tư gì, thức ăn không có tội. Anh sẽ không vì sự cố chấp của mình mà lãng phí đồ ăn.

Tống Kim An nhìn thoáng qua bên trong chiếc cà mèn, thấy canh gà óng ánh vàng ruộm, những sợi mì trắng như tuyết xen lẫn rau xanh mơn mởn trang trí bắt mắt. Món ăn chỉ nhìn thôi đã khiến người ta thèm thuồng, hương thơm của canh mì gà lan tỏa khắp căn phòng, quyện lấy không khí khiến bụng mọi người bắt đầu réo rắt.

Lông mày Yến Thiếu Ngu khẽ nhướng lên, rõ ràng anh không ngờ món canh mì gà này lại vượt xa mong đợi. Nước canh gà vẫn còn nóng hổi, lớp dầu mỏng trên bề mặt lấp lánh. Anh thổi nhẹ, húp một ngụm nhỏ, hương vị ngọt thanh lập tức lan tỏa trong miệng, không hề ngấy mỡ. Anh uống thêm một ngụm nữa, cảm giác cả người như được tiếp thêm năng lượng, sảng khoái đến mức không nói nên lời.

Sợi mì mềm dai vừa đủ, từng miếng mì như tan trong miệng. Hương vị đậm đà, màu sắc hài hòa làm món ăn càng thêm hoàn hảo. Yến Thiếu Ngu ăn một cách tự nhiên, nhưng điều này lại khiến cả nhóm thanh niên tri thức xung quanh phải nuốt nước bọt. Mọi người bụng đói, càng nhìn càng khó chịu khi chưa thấy thông tin gì về bữa tối.

Tống Kim An nheo mắt, khẽ hỏi: "Sau này, biên tập Cố có định thường xuyên đưa đồ ăn cho cậu không?"

Loading...