Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 555

Cập nhật lúc: 2024-12-21 18:42:28
Lượt xem: 27

Ánh mắt Yến Thiếu Ngu sắc bén quay sang nhìn thẳng vào Hoàng Thịnh. Cái nhìn ấy khiến Hoàng Thịnh giật mình, theo phản xạ dựng thẳng lưng.

Bị ánh mắt ấy dọa đến sững người, Hoàng Thịnh vội lấy lại bình tĩnh. Nhưng nỗi sợ chưa kịp tan đi thì cơn tức giận đã trào lên. Gã nghiến răng, định mở miệng phản bác để lấy lại thể diện, thì một giọng nữ trong trẻo bất ngờ vang lên:

"Thanh niên trí thức Yến, chú Lục nói anh bị thương, nên bồi bổ nhiều hơn. Đây, mì gà, anh không cần khách khí."

Không gian lập tức yên lặng.

Mọi ánh mắt đồng loạt hướng về phía Cố Nguyệt Hoài. Cô nhẹ nhàng bước qua đám đông, dáng người mảnh khảnh yểu điệu nổi bật giữa một rừng người. Tay cô cầm một hộp cơm, đựng trong một chiếc túi lưới, mùi canh gà thơm nhè nhẹ lan tỏa theo từng bước chân.

Ánh mắt Yến Thiếu Ngu thoáng hiện vẻ sững sờ. Anh nhìn Cố Nguyệt Hoài xuyên qua đám đông, bước về phía mình.

Khuôn mặt cô đẹp như tranh, đôi mắt đen láy dường như chỉ nhìn thấy duy nhất mình anh.

Khoảnh khắc ấy, tim Yến Thiếu Ngu chợt đập nhanh hơn.

Anh không biết diễn tả cảm giác này như thế nào, chỉ biết rằng khi đôi mắt linh động tràn ngập ánh sáng ấy chăm chú nhìn mình, anh bỗng muốn đưa tay che đi ánh mắt của cô, như thể chỉ có làm vậy, trái tim đang loạn nhịp của anh mới có thể ổn định trở lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/555.html.]

Mãi đến khi cảm nhận được chiếc túi lưới nặng trịch trong tay, Yến Thiếu Ngu mới giật mình tỉnh lại.

Nga

Anh cụp mắt xuống, thoáng bối rối, nhất thời không biết nên phản ứng ra sao trước tình huống này.

Tống Kim An cũng từ trạng thái giật mình tỉnh lại, ánh mắt phức tạp nhìn Cố Nguyệt Hoài. Cô không phải là người quá nhỏ nhắn , nhưng khi đứng cạnh Yến Thiếu Ngu, dáng người cao lớn đĩnh bạt , cô lại giống như chim nhỏ nép vào người . Hai người đứng cạnh nhau, có một sự hòa hợp không thể diễn tả bằng lời.

Một cảm giác không vui bất chợt dâng lên trong lòng Tống Kim An, như thể món đồ của mình đang bị người khác nhòm ngó.

Nhóm thanh niên trí thức cũng dần phục hồi tinh thần. Họ nhìn Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt đầy kinh ngạc lẫn khó hiểu, như thể cô vừa làm điều gì đó không tưởng.

Nếu lúc đầu đoàn người còn chưa rõ tâm tư của Cố Nguyệt Hoài, thì bây giờ cô đĩnh đạc mang cơm đến cho Yến Thiếu Ngu, họ ít nhiều cũng hiểu ra. Cô không thèm che giấu sự thiên vị, thực sự đủ lớn mật !

Sự thiên vị công khai đến mức không thể rõ ràng hơn.

 

 

Loading...