Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 554

Cập nhật lúc: 2024-12-21 15:55:57
Lượt xem: 35

Phan Nhược Nhân tỏ vẻ khó chịu: "Cô ấy đi rồi, còn có thể làm gì? Đừng quan tâm đến cô ấy."

Nhà Lam Thiên cũng đang gặp khó khăn. Dù gia đình cô trước đây chỉ kém nhà họ Yến đôi chút, nhưng giờ đây, ngay cả số tiền ăn uống một tháng vài đồng cũng không đóng nổi. Ở đây, chẳng ai nguyện ý trả tiền thay cô.

Tống Kim An khẽ lắc đầu, cười khổ: "Thôi, một phần cũng là đóng, hai phần cũng là đóng. Phần của Lam Thiên, tôi trả luôn."

Nga

Ánh mắt Phan Nhược Nhân trở nên phức tạp. Cô cười châm biếm: "Anh họ, anh đúng là người tốt đến nực cười."

Chuẩn xác nhất thì nên nói anh họ cô ta là một người coi tiền như rác . 

Tống Kim An trầm giọng nói: "Chúng ta đều từ Thủ đô đến. Đã là bạn, mặc kệ hiện tại ra sao, trước đây chúng ta từng cùng nhau lớn lên. Nơi này không thể so với Thủ đô, tôi hy vọng mọi người đoàn kết, đừng chia rẽ lẫn nhau."

Những lời vừa dứt, xung quanh lặng thinh.

Cố Nguyệt Hoài đứng bên cạnh, nghe từ đầu đến cuối. Cô hơi nhếch môi, không biết nên nghĩ gì. Nhưng rõ ràng, việc Tống Kim An tự ý nhận chuyện này, chắc chắn Yến Thiếu Ngu sẽ không đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/554.html.]

Nghĩ vậy, cô ngẩng đầu, ánh mắt hướng về phía sau nhóm thanh niên trí thức. Nơi đó, có một thiếu niên đang nghiêng người dựa vào cửa, không biết đã đứng đó từ bao giờ.

Yến Thiếu Ngu nhướng mày, nhếch môi cười nhạt: "Tống Kim An, phần của tôi, không cần anh trả."

Gương mặt điềm nhiên của anh không có chút phẫn nộ hay mỉa mai, nhưng bất kỳ ai cũng nhận ra anh chẳng hề để tâm. Ý tốt của Tống Kim An là thật, nhưng Yến Thiếu Ngu không cần.

"Thiếu Ngu, anh…" Tống Kim An mấp máy môi, vẻ mặt lộ chút phức tạp.

Anh ta hiểu rất rõ Yến Thiếu Ngu. Nếu không, anh ta đã chẳng tự mình quyết định thay anh trả khoản tiền này.

Tống Kim An bước lên vài bước, tới gần Yến Thiếu Ngu, hạ giọng nói: "Thiếu Ương và Thiếu Ly bên kia có lẽ cũng không dễ sống. Chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau, nếu có thể giúp đỡ, tôi sẽ giúp. Anh nhất định phải khách khí với tôi như vậy sao?"

Nhắc đến hai người em trai và em gái, nụ cười thoáng hiện trên mặt Yến Thiếu Ngu chợt thu lại. Ánh mắt anh trầm xuống, toát ra một tia lạnh lẽo khiến người đối diện bất giác cảm thấy hoảng hốt.

Hoàng Thịnh đứng một bên, ghét nhất là phải nhìn cảnh Yến Thiếu Ngu làm bộ từ chối lòng tốt của Tống Kim An . Không kìm được, gã cười lạnh: "Ha! Không có tiền thì không có tiền, còn bày đặt làm bộ ra vẻ. Anh Năm đã có lòng tốt, vậy mà anh chẳng biết điều!"

Loading...