Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 526
Cập nhật lúc: 2024-12-20 18:40:38
Lượt xem: 40
Cố Nguyệt Hoài cúi đầu, tập trung vào bảng vẽ trong tay. Sự chuyên chú ấy vô tình thu hút ánh nhìn người khác.
Từ góc độ của Tống Kim An, anh ta chỉ thấy được đường nét hàm dưới xinh đẹp, cùng đôi môi đỏ mọng như hoa đào.
Trong khu đại viện cũng không thiếu con gái, mọi người đều lớn lên bên nhau từ nhỏ, nhưng anh chưa từng có cảm giác đặc biệt với ai. Thế nhưng, chỉ cần nhìn đồng chí nữ ngồi lặng lẽ kia, tim anh lại bất giác đập nhanh, tựa hồ như đây là an bài của vận mệnh.
An bài của vận mệnh?
Tống Kim An ngẩn ngơ trong thoáng chốc, không hiểu nổi tại sao cảm giác ấy lại xuất hiện, nhưng trong lòng anh có một niềm tin mơ hồ rằng giữa anh và cô gái này nhất định đã được định trước.
Thôi Hòa Kiệt nghe lời Cố Nguyệt Hoài thì không khỏi nhíu mày, ánh mắt gã đầy vẻ chán nản, như thể đang nhìn một kẻ không biết phấn đấu.
Ban đầu, gã định nể mặt Hạ Lam Chương mà chăm sóc Cố Nguyệt Hoài đôi chút. Nếu cô biết nắm bắt cơ hội để lọt vào mắt xanh của một quý nhân, sau này muốn có tương lai hay thậm chí gả cho Hạ Lam Chương cũng không phải không thể. Nhưng cô lại chẳng biết tranh thủ!
Cùng lúc ấy, một thanh niên tóc húi cua ngồi cạnh Tống Kim An gọi anh mấy lần nhưng không thấy trả lời, bèn liếc nhìn sang rồi cười chế giễu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/526.html.]
"Anh năm ? Anh năm ? Anh đang nhìn gì thế? Chắc không phải bị đồng chí nữ kia mê hoặc rồi chứ?"
Hắn cũng không bất ngờ khi anh năm có biểu hiện quan tâm một vị nữ đồng chí nào đó , bởi tính cách Tống Kim An vốn dịu dàng, đối xử với đồng chí nữ nào cũng vậy.
Tống Kim An nghe vậy, chỉ cảm thấy m.á.u nóng trong người dâng trào, gương mặt không khỏi ửng đỏ: "Đừng nói bậy!"
Làn da trắng nõn của anh càng làm sắc đỏ thêm nổi bật. Không chỉ thanh niên tóc húi cua nhận ra, mà cả đám thanh niên trí thức xung quanh cũng chú ý. Có người thậm chí hứng chí chạy đến bên cạnh Cố Nguyệt Hoài.
Đám người ban nãy chẳng thèm để tâm đến tòa báo nhỏ nông thôn như 《 quần chúng nhật báo 》 này. So với 《 quần chúng nhật báo 》 ở thủ đô, rõ ràng nó khác biệt như trời với đất. Nhưng lúc này, thấy Cố Nguyệt Hoài được Tống Kim An chú ý, họ lập tức ồn ào hẳn lên.
"Nữ đồng chí này, cô tên gì vậy? Ngẩng đầu nhìn anh năm của chúng tôi một chút đi, đẹp trai lắm đó!"
"Đúng rồi, nữ đồng chí , bỏ bút xuống, ngẩng đầu lên cho mọi người nhìn cái nào!"
"Cô làm sao vậy? Có phải coi thường chúng tôi không?"
Nga