Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 508

Cập nhật lúc: 2024-12-20 13:24:32
Lượt xem: 35

Cô nhấc xửng hấp bánh bao ra. Những chiếc bánh bao nóng hổi, trắng nõn nhìn vô cùng bắt mắt.

"Bánh bao chín rồi! Ăn bánh bao đi ." 

Cố Tích Hoài nhìn Cố Nguyệt Hoài với vẻ mặt kỳ lạ: "Trước kia em còn không biết làm mì sợi, vậy mà giờ em lại có thể làm được mọi thứ, cái gì cũng biết, cái gì cũng hiểu. Anh cả nói không sai, sau này ai cưới được em thì sẽ hưởng phúc cả đời."

Nga

Cố Nguyệt Hoài liếc anh một cái, rồi nhét bánh bao vào tay anh: "Đồ ăn cũng không ngăn nổi miệng anh sao?"

Cố Tích Hoài bĩu môi, vẻ mặt không hài lòng: "Anh nói thật mà."

Anh vừa cắn một miếng bánh bao, hương vị gà xé phay nấm hương mộc nhĩ bùng nổ trong miệng. Phần nhân được ướp vừa vặn, còn vỏ bánh thì mỏng dính, bao bọc đủ đầy, khiến mỗi miếng cắn vào đều mang lại cảm giác thỏa mãn vô cùng.

Cố Tích Hoài liên tiếp ăn ba cái bánh bao lớn, cái bụng căng tròn ra thấy rõ.

Yến Thiếu Đường ngồi bên kia đầu giường, gần lò sưởi, tay cầm bánh bao ăn từng miếng nhỏ. Khẩu vị của cô bé không lớn, cuối cùng cũng ăn xong hơn nửa cái bánh bao rồi bắt đầu cảm thấy buồn ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/508.html.]

Nhiệm vụ khó khăn là dỗ đứa nhỏ đi ngủ được giao cho Cố Tích Hoài, người đã ăn uống no nê.

Cố Nguyệt Hoài dọn dẹp xong, rồi đi ra ngoài đến điểm thanh niên trí thức.

Đại đội sản xuất Đại Lao Tử, điểm thanh niên trí thức không xa lắm, nằm ngay cạnh trường tiểu học trong thôn, là một khoảng sân rộng. Cánh cửa treo bảng thông báo với mấy chữ "Điểm thanh niên trí thức Đại Lao Tử", nhưng nay đã mờ nhạt, khó mà nhìn rõ nữa.

Khi đẩy cửa bước vào sân, bên trong có một cây ngô đồng cổ thụ, lụa đỏ buộc vào thân cây giờ đã phai màu.

Nhóm xã viên vẫn chưa nghỉ, người đến quét dọn điểm thanh niên trí thức không nhiều, chỉ có vài người rải rác. Tất cả đều là thanh niên trai tráng, được Vương Phúc phân công đến, ai cũng chẳng phàn nàn gì. Dù sao quét dọn điểm thanh niên trí thức cũng được tính công điểm.

Điểm thanh niên trí thức có mấy dãy phòng đất, trong đó một số mái nhà đã bị thủng lỗ. Một người trong số họ nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài thì ngạc nhiên hỏi: "Đồng chí Cố, sao hôm nay đồng chí lại có thời gian đến đây?"

Cố Nguyệt Hoài hiện tại giống như một miếng bánh thơm ngon, ai có thể nói chuyện vài câu với cô đều cảm thấy đáng tự hào. Một cô gái xinh đẹp lại có khả năng như vậy, không chỉ đại đội sản xuất Đại Lao Tử, mà cả trong huyện cũng không dễ gì gặp được.

Cố Nguyệt Hoài đứng dưới mái hiên, bình tĩnh nói: "Tôi xem có thể giúp được gì không."

Loading...