Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 455

Cập nhật lúc: 2024-12-19 13:22:10
Lượt xem: 43

Cố Nguyệt Hoài nhìn Cố Chí Phượng, mỉm cười nói: "Không có gì phải lo, sáng mai đi nhận công tác cũng chỉ là làm quen với chu trình công việc , nhận công phục , và ghi nhớ một it việc linh tinh , cũng chưa bắt tay ngay vào làm việc nên cũng khá nhàn rỗi. Ba cứ yên tâm, chúng ta không ở lại đó quá lâu , chỉ cần đến chiều khi công việc bắt đầu có mặt ở đơn vị là được ."

Cô sống lại là vì điều gì chứ?

Chẳng phải là để thay đổi vận mệnh của mình và người thân, để làm những điều mình muốn, sống cuộc sống mình mơ ước hay sao?

Nếu cha cô muốn đi gặp Nhiếp Bội Lan, cô sẽ đi cùng.

Cô tuyệt đối sẽ không để cha cô chịu bất kỳ sự sỉ nhục nào . Nếu trong những người có mặt ở đó , có người không ánh mắt , chọc cho cô tức giận cô cũng sẽ không để bọn họ tốt . Người kính ta một thước, ta kính người một trượng, người hủy ta một túc, ta đoạt người tam đấu!

Hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Cố Nguyệt Hoài đã tỉnh dậy.

Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm sau khi bắt đầu kiếp này, dù ở kiếp trước hay kiếp này , đây đều là lần đầu tiên , cô thật sự có chút kỳ diệu , lại mới mẻ. Cảm giác này khiến cô trằn trọc ngủ không yên suốt đêm, buổi sáng tỉnh dậy, cô còn phải uống một ly nước giếng để tỉnh táo, mới có thể lấy lại tinh thần.

Bữa sáng đơn giản, chỉ có cháo trắng và trứng gà chiên.

Cô vừa nấu xong bữa sáng, Cố Đình Hoài đã từ trong phòng đi ra.

Cố Nguyệt Hoài ngạc nhiên, ngước mắt nhìn:

"Anh cả?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/455.html.]

Thời gian này theo lý mà nói, anh ấy vẫn chưa cần dậy sớm. Thoáng suy nghĩ, cô đã hiểu – anh dậy sớm để đưa cô đi làm.

Dù tối qua cô đã kiên quyết từ chối, nhưng anh cả vẫn luôn để tâm. Đó chính là Cố Đình Hoài, người anh cả luôn lặng lẽ hy sinh vì gia đình.

Lòng cô bất giác ấm áp, liền chiên thêm hai quả trứng gà cho anh.

Trứng gà trong không gian của cô nhiều không đếm xuể. Có nguồn tài nguyên dồi dào như vậy, cô cũng không thể lấy toàn bộ ra bán, sẽ làm nhiễu loạn thị trường.

Kiếp trước, cả nhà cô ăn một quả trứng gà cũng giống như đang ăn Tết, cảm giác quý giá vô cùng. Kiếp này, cô muốn thực hiện ' trứng gà tự do '.

"Bé à, để anh đưa em đi làm."

Cố Đình Hoài vừa vươn vai vừa nói, sau đó ra ngoài rửa mặt đánh răng. Trở lại phòng, ngửi thấy mùi trứng gà thơm nức, anh không khỏi chép miệng:

"Hai ngày nay ăn ngon quá, chắc béo lên ba cân rồi!"

Cố Nguyệt Hoài bật cười:

"Ba cân cũng không đủ đâu!"

Nga

 

 

Loading...