Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 340

Cập nhật lúc: 2024-12-12 18:48:24
Lượt xem: 31

Nói xong, cô ta còn nhìn thoáng qua Cố Nguyệt Hoài như có điều suy nghĩ:

"Anh lên làm tiểu đội trưởng, dưới trướng..."

Mặt Trần Nguyệt Thăng u ám, tay nắm chặt thành quyền:

"Điền Tĩnh, cô thật sự điên rồi!"

Điền Tĩnh đột nhiên hô lên với giọng khàn đặc:

"Phải! Tôi điên rồi! Nhưng chính anh đã ép tôi điên đấy!"

Cố Nguyệt Hoài đứng nhìn cảnh tượng "chó cắn chó" trước mắt, trong lòng cảm thấy thoải mái không nói nên lời.

Đời trước, tình cảm chân thành giữa "Công chúa" và "Trung khuyển" từng là niềm ao ước của biết bao người. Thế nhưng, chỉ trong chớp mắt, bức màn hào nhoáng ấy bị xé toạc, để lộ ra những xấu xí phía sau . Những lời ngọt ngào ngày nào giờ hóa thành những mũi d.a.o cay nghiệt, nhắm thẳng vào nhau mà không chút do dự. Cả hai tựa như hận không thể xé xác đối phương ra từng mảnh, mỗi câu nói đều mang theo sự tàn độc đến lạnh người. Cảnh tượng ấy, dù không đẫm máu, lại khiến người ngoài cảm thấy còn hấp dẫn và kích thích hơn cả việc chứng kiến một cuộc tàn sát thực sự. Quá xuất sắc !

Cô có chút hứng thú xem trong chốc lát , lúc đang định quay người đi thì nhìn thấy bí thư chi bộ Vương Phúc, đang dẫn theo hai đứa nhỏ trong nhà, cùng một cái cối xay đá đi về phía này. Họ đi đi dừng dừng nghỉ ngơi dọc đường, có vẻ là hơi quá sức .

Cố Nguyệt Hoài vui vẻ mở cửa ra đón.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/340.html.]

"Bí thư chi bộ!" Cô gọi to, cũng làm gián đoạn cuộc tranh chấp giữa Điền Tĩnh và Trần Nguyệt Thăng.

Trần Nguyệt Thăng ngẩng đầu nhìn, rồi lại hung hăng trừng mắt với Điền Tĩnh, thấp giọng nói:

" Ngậm chặt miệng của cô lại ! Nếu tôi nghe thêm bất cứ điều gì không nên nghe, cô cứ chờ đấy cho tôi!"

Nói xong, anh ta không đợi Điền Tĩnh phản ứng, vội vã chạy vài bước, đi đến chỗ Vương Phúc, nói:

"Bí thư chi bộ, sắp phải ghi công điểm rồi, mà mọi người đang làm gì vậy?"

Nga

Vương Phúc nhìn Trần Nguyệt Thăng, ánh mắt có chút kỳ quái :

"Cậu ở đây làm gì? Không phải mối quan hệ giữa cậu và Tiểu Cố không tốt sao?"

Trần Nguyệt Thăng nghẹn lời, không biết nên trả lời như thế nào.

"Được rồi, giúp một tay đi, nâng cối đá này vào nhà Tiểu Cố," Vương Phúc lên tiếng, không tỏ vẻ quá tò mò. Những chuyện loanh quanh lòng vòng của người trẻ tuổi, ông không muốn để tâm nhiều, chỉ nhanh chóng gọi Trần Nguyệt Thăng hỗ trợ mang cối đá vào sân nhà họ Cố.

Cố Nguyệt Hoài nhìn cái cối đá một lượt, trong lòng cảm thấy hài lòng. Cô mỉm cười nói:

"Bí thư chi bộ, thật sự cảm ơn ông."

Loading...