Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 339

Cập nhật lúc: 2024-12-12 18:46:03
Lượt xem: 46

Ngón tay Điền Tĩnh từ từ siết chặt, trong ánh mắt cô ta ngập tràn lệ khí .

Cô ta bất ngờ lùi lại hai bước, ánh mắt sắc lạnh lướt qua lại giữa Trần Nguyệt Thăng và Cố Nguyệt Hoài, khóe miệng nhếch lên cười lạnh: "Trần Nguyệt Thăng, có phải anh thấy Nguyệt Hoài bây giờ thay đổi, trở nên xinh đẹp, nên muốn quay đầu lại đúng không?'"

Trần Nguyệt Thăng khựng lại một chút, rồi lạnh lùng đáp:

"Im miệng! Cô rõ ràng đang lén lút dây dưa với người đàn ông khác sau lưng tôi, mà còn vẩy nước bẩn lên người tôi? Điền Tĩnh, trước đây cô giả vờ dịu dàng hiền thục ôn nhu thiện lương, bây giờ nghĩ lại, thật sự khiến người ta ghê tởm!"

Điền Tĩnh bất chợt cười lớn, tiếng cười vang vọng trong không gian yên tĩnh nghe có vài phần quỷ dị . Sau một lúc lâu, cô ta lau đi ánh lệ lấp lánh nơi khóe mắt, giọng điệu lạnh lùng mà châm biếm :" A ! Tôi ghê tởm? Ha, đàn ông đúng là bạc tình. Khi anh ôm tôi, nói yêu tôi, muốn cưới tôi, sao lúc đó không thấy tôi ghê tởm?'"

Giờ đây, mọi chuyện đã đi đến bước này, cô ta cũng không sợ khiến Trần Nguyệt Thăng chán ghét mình thêm nữa.

Cô ta đã tìm được một con đường khác, sắp có thể đến nhà máy làm việc, còn ai quan tâm đến tiểu đội trưởng của một đội sản xuất?

Nghĩ vậy, Điền Tĩnh cúi xuống nhặt cái rổ từ dưới đất lên, bình tĩnh nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/339.html.]

"Chia tay thì cũng được, nhưng đừng hòng đòi lại tiền hay lương thực, tôi còn chưa đòi phí chia tay với anh đâu. Trần Nguyệt Thăng, đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, nếu không, cùng lắm thì cá c.h.ế.t lưới rách!"

Nói đến cuối cùng , trong giọng nói của Điền Tĩnh mang theo vẻ tàn nhẫn sắc bén, khiến Trần Nguyệt Thăng sững người, không thốt nên lời.

Cố Nguyệt Hoài híp mắt nhìn cô ta, đáy mắt tràn ngập vẻ tối tăm.

Đúng rồi, đây mới là Điền Tĩnh. Bình thường giả vờ yếu đuối mỏng manh, cô ta bản thân không khó chịu , chính là cô nhìn nhiều lại thấy cay đôi mắt .

Lúc Trần Nguyệt Thăng phản ứng lại, hắn suýt nữa bật cười:

"Phí chia tay?"

Từ trước đến nay hắn ta không phải người tốt, hạ giọng nói:

Nga

"Điền Tĩnh, cô nghĩ cô là ai? Nhà họ Điền có cục diện rối rắm vô số , nếu không phải tôi mắt mù coi trọng cô , một kẻ có điều kiện gia đình xuất thân như cô có thể sống thoải mái như thế à ? Còn cá c.h.ế.t lưới rách ? Được thôi, tôi cũng muốn nhìn một chút cô định như thế nào cá c.h.ế.t làm lưới rách ."

Điền Tĩnh bất chợt che miệng cười khẽ, đôi mắt mị nhãn như tơ , nhưng lời cô ta thốt ra lại sắc lạnh như nọc độc phun ra từ loài rắn: “ Muốn nhìn ? Anh xác định ? Anh là  muốn tôi đem chuyện của anh phơi bày ra hết sao ?"

Loading...