Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 289

Cập nhật lúc: 2024-12-08 15:49:36
Lượt xem: 77

Cố Chí Phượng cũng sững người trong giây lát, rồi tức giận cười mắng: "Con nói gì vậy? Bao nhiêu năm qua, cha chỉ có một mình, sao có thể vì chuyện này mà đi tìm bạn già được? Con bớt làm tâm lý cha rối loạn đi, các con khỏe mạnh, bình an là đủ rồi."

Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, khẽ cười: "Ha ha, con đang nói nghiêm túc đó, nói không chừng cha còn có thể sinh thêm em trai hay em gái cho bọn con thì sao?"

"Con nói càng lúc càng không ra sao!" Cố Chí Phượng trừng mắt nhìn cô, sắc mặt tang thương lúc trước cũng đã bớt phần nào.

Cố Tích Hoài vừa uống canh trứng rau củ vừa cười khà khà: "Ha ha, con lại thấy Nguyệt Hoài nói có lý đó, cha à, cha để trong lòng lâu như vậy, chắc vì suốt bao năm qua quá cô đơn rồi, hay là con trai đứng ra tìm người cho cha nhé?"

"Tìm người! Tìm cái đầu con ấy!" Cố Chí Phượng cúi xuống nhặt đôi giày lên, ném về phía Cố Tích Hoài.

Sau một hồi náo loạn, không khí trong phòng cũng trở nên nhẹ nhõm hơn.

"À đúng rồi, lão nhị sao rồi?" Sau khi nói đùa, Cố Chí Phượng lại quay sang hỏi về thằng hai không nên thân nhà ông , Cố Duệ Hoài.

Cố Đình Hoài và Cố Nguyệt Hoài liếc nhau, rồi nói: " Vết thương đều đã được xử lý kịp thời nên không có vấn đề gì nghiêm trọng cả , theo dõi thêm , chắc hai ngày nữa là có thể đưa về nhà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/289.html.]

Cố Chí Phượng gật đầu: "Đưa về sớm một chút cũng tốt, ở trung tâm y tế tỉnh vừa tốn tiền lại không tiện, nam tử hán đại trượng phu, bị sói cắn mà cũng để nó kêu cha gọi mẹ như vậy, thế nhìn được không? Cứ cho nó về đi."

Cố Tích Hoài ngồi cạnh cười lớn: "Anh hai có thể đồng ý về nhà không? Về rồi, liệu Điền Tĩnh còn có thể chăm sóc anh ấy như thế nào?"

Một mũi tên trúng ngay hồng tâm .

Cả phòng im lặng.

Nga

Cuối cùng, vẫn là Cố Tích Hoài phá vỡ sự im lặng, hắn hiếu kỳ hỏi : "Ài, các anh cứ thế trở về, anh hai không nói gì sao ? Điền Tĩnh cũng đồng ý à ? Chậc chậc thật không ngờ, còn rất có tình nghĩa sao , hai người lúc này liền dây dưa không rõ , cũng không ngại danh dự của mình khó giữ . Mà có khi nhân chuyện này tâm nguyện của anh hai còn cứ như vậy trở thành hiện thực ấy chứ ."

Cố Nguyệt Hoài khẽ cười, trong mắt thoáng hiện sự giễu cợt.

Dây dưa không rõ ? Điền Tĩnh sẽ nghĩ đủ mọi cách để lật ngược tình thế .

Cố Nguyệt Hoài ôm Yến Thiếu Đường, nhẹ nhàng vuốt những lọn tóc vểnh ra trên trán cô bé, giọng nói không nhanh không chậm: "Đầu óc anh hai chưa rõ ràng đâu, cứ để anh ấy như vậy vài ngày đi, biết đâu có thể làm anh ấy tỉnh ra."

Loading...