Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 253

Cập nhật lúc: 2024-12-05 12:03:20
Lượt xem: 31

Nhậm Thiên Tường để mắt tới nhà họ Cố một phần vì muốn lợi dụng di vật tổ tiên của họ để chờ thời cơ đổi vận, phần khác vì anh ta đã lâm vào bước đường cùng. Số nợ cờ b.ạ.c chồng chất từ những lần vay nặng lãi khiến anh ta phải tìm mọi cách để sống sót.

Đời trước, Cố Nguyệt Hoài chỉ biết đến sự thật này sau khi đã bị anh ta lừa gả về. Lúc đó, hình tượng "địa chủ hào hoa phong nhã" của Nhậm Thiên Tường sụp đổ hoàn toàn. Thực tế, anh ta chẳng khác gì kẻ bần hàn, sống tạm bợ qua ngày, đôi khi phải trà trộn vào các chợ đen để kiếm cơm, chính vì vậy anh ta còn nhận thức một số tam giáo cửu lưu , hằng năm cùng đám hồ bằng cẩu hữu của anh ta tụ tập ở rạp chiếu phim .

Cố Nguyệt Hoài thở dài trong lòng, ánh mắt không chút cảm xúc.

Nhậm Thiên Tường dính vào cờ b.ạ.c như một cái hố không đáy. Chính vì món nợ khổng lồ đó mà anh ta đã nảy sinh ý định dùng thuốc mê để lừa gạt cô, mong dựa vào gia sản nhà họ Cố để trả nợ.

Ánh mắt Nhậm Thiên Tường co rụt lại, cảm giác bất an dâng lên. Anh ta lắp bắp hỏi:

"Cô… Cô là ai? Cô thực sự là Cố Nguyệt Hoài sao? Làm sao cô biết được nhiều chuyện như vậy…"

Anh ta hoàn toàn không hiểu nổi. Trước đây anh ta chưa từng tiếp xúc với cô, vậy thì những chuyện này cô nghe được từ đâu? Ngay cả Cố Đình Hoài cũng không biết, nếu không thì đã không bị anh ta lừa bịp , chịu kết giao với loại người như anh ta , thậm chí còn nảy sinh ý muốn làm mai cho anh ta và em gái mình mà dẫn anh ta đến nhà .

Cố Nguyệt Hoài bất chợt nở một nụ cười lạnh lùng, ánh mắt cô đầy vẻ u ám khiến người đối diện không khỏi run sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/253.html.]

"Làm sao tôi biết không quan trọng. Quan trọng là anh không vội trả nợ hay sao ?"

Nhậm Thiên Tường nuốt khan, khóe môi run rẩy:

"Cô… cô muốn giúp tôi sao?"

Nga

Cô nhếch môi, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống , ánh mắt lạnh lùng đánh giá Nhậm Thiên Tường :

"Giúp anh? Chi bằng nói là giúp chính tôi thì đúng hơn."

Nhậm Thiên Tường nhíu mày, vẻ mặt đầy nghi hoặc. Lời này của cô rốt cuộc có ý gì?

Cố Nguyệt Hoài điềm tĩnh tiếp lời, giọng nói mang theo vẻ sâu xa:

"Điền Tĩnh dỗ dành Trần Nguyệt Thăng đến mức ngoan ngoãn, anh ta đã cho cô ta không ít tiền và lương thực. Nếu anh có thể lấy bắt lấy được Điền Tĩnh, chẳng phải tiền trong túi của Trần Nguyệt Thăng cũng đều sẽ thuộc về anh sao ? Cứ như vậy , tôi cũng có thể có được Trần Nguyệt Thăng . Cớ sao lại không làm ?"

Loading...