Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 166
Cập nhật lúc: 2024-11-29 03:23:35
Lượt xem: 32
Dùng xong bữa, Cố Nguyệt Hoài định quay lại chợ đêm, tiếp tục chờ cơ hội buôn bán. Cô cảm thấy Hạ Lam Chương thực sự là một người tốt, khiến cô ngại không dám xem anh như kẻ giàu có dễ lừa. Huống chi, cái tên Hạ Lam Chương vẫn cứ quanh quẩn trong đầu, quen thuộc đến kỳ lạ, khiến cô muốn cân nhắc kỹ trước khi quyết định có nên qua lại nhiều hơn với anh hay không.
Trước khi cô rời đi, Hạ Lam Chương gọi với theo:
"Khoan đã! À thì… lần trước tôi thấy cô có bán ớt cay ấy, giờ còn không? Tôi muốn mua."
Ớt?
Nga
Cố Nguyệt Hoài sực nhớ, lần trước khi mở giỏ cho anh xem số vàng, bên trong vẫn còn không ít trái ớt. Nhưng cô chỉ nghiêm túc lắc đầu:
"Không có ớt, chỉ còn táo, trứng gà, lúa mạch, với một con gà mái thôi."
"Trứng? Gà mái?" Hạ Lam Chương ngạc nhiên. Anh đã dạo chợ đen nhiều lần, thường bị người ta mời mua lương thực, chủ yếu là ngũ cốc thô, nhưng trứng gà thì đây là lần đầu tiên có người rao bán.
Anh trầm ngâm một lúc rồi quyết định:
"Thế lấy cho tôi trứng gà đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/166.html.]
Cố Nguyệt Hoài không nói thêm lời nào, chỉ xốc thẳng tấm vải phủ trên giỏ cho anh xem.
Khi nhìn rõ thứ bên trong, Hạ Lam Chương hốt hoảng kêu lên:
"Trứng lớn thế này? Gà cũng to béo nữa! Đồng chí Cố đúng là lão luyện thật đấy! Nhìn lúa mạch này đi, chắc hạt vô cùng, nếu xay ra chắc chắn là bột mì loại cao cấp!"
Cố Nguyệt Hoài không cần khoa trương về chất lượng hàng hóa của mình, bởi vì bất cứ thứ gì xuất ra từ không gian Tu Di đều thuộc loại tốt nhất. Chỉ cần nhìn thoáng qua cũng đủ để nhận ra giá trị.
Hạ Lam Chương vốn chỉ định mua vài quả trứng, nhưng vừa liếc mắt thấy những thứ trong giỏ, anh liền hào phóng quơ tay mua gần hết. Hơn hai mươi quả trứng, thêm một con gà mái, và mười lăm ký lúa mạch, tất cả được gói gọn trong một cái túi lớn.
Trên gương mặt Cố Nguyệt Hoài hiện rõ ý cười, cô vui vẻ nói:
"Trứng một đồng năm quả, gà mái ba đồng chín, lúa mạch bốn đồng hai, tổng cộng chín đồng sáu hào. Tính ra anh mua gần hết rồi, thôi thì phần còn dư tôi tặng luôn, coi như khỏi phải về lại chợ đen bán cho mệt."
Trong giỏ chỉ còn khoảng hai lạng rưỡi táo đỏ và năm ký lúa mạch, nếu mang đi bán thêm cũng thu được ít nhất một đồng. Nhưng nể tình bát mì hôm trước, cô quyết định không để Hạ Lam Chương phải tốn kém quá mức. Xem như chút lòng cảm kích dành cho anh.
Hơn nữa, cô cũng lười đến chợ đen ngồi chờ khách, thời gian đó thà về nhà trồng thêm lúa mạch còn hơn.