Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1138
Cập nhật lúc: 2025-01-29 15:15:16
Lượt xem: 21
Chưa kể, chỉ cần cô ấy kết hôn với Cố Đình Hoài thì chắc chắn cuộc sống sau này sẽ không tệ, dựa theo tính tình điềm tĩnh và trách nhiệm của anh cả, anh ấy cũng nhất định sẽ đào tim đào phổi đối xử tốt với Bạch Mân. Đối với phụ nữ thời đại này, có một người đàn ông tốt để dựa dẫm nương tựa là chuyện may mắn cả đời.
Bạch Mân gật đầu cười cười, không biết có phải nghĩ đến Cố Đình Hoài hay không, mà khuôn mặt ảm đạm lại nhiều tinh thần hơn một chút.
Lúc này, Cố Đình Hoài và Cố Chí Phượng cũng đã trở lại, sau hơn hai mươi ngày tĩnh dưỡng, vết thương đã hồi phục rất tốt đẹp, mặc dù khi chạy vẫn còn hơi đau, nhưng đi lại bình thường cũng không có vấn đề gì.
Nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài và Bạch Mân, Cố Chí Phượng còn ngẩn người: "Bé, Tiểu Bạch? Sao hai đứa đã về rồi? Không đi làm à?"
Bạch Mân thường đến nên hiện tại cũng đã không còn câu nệ nữa , nghe Cố Chí Phượng hỏi thì đáp lại rất thân thiết: "Hôm nay cháu được nghỉ, chú đừng chê cháu phiền đấy!"
"Ha ha, sao có thể? Chú ước gì ngày nào cháu cũng đến, có cháu tới nhà, bé và Thiếu Ly cũng rất vui." Cố Chí Phượng bị chọc cho bật cười, chưa nói đến tâm tư của thằng cả nhà mình, chỉ riêng chuyện cô bé này là bạn của bé, ông cũng rất vui mỗi lần Bạch Mân đến nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1138.html.]
Người luôn luôn trầm ổn hào phóng Cố Đình Hoài, vừa nhìn thấy Bạch Mân lập tức trở lên câu nệ : "Đồng chí Tiểu Mân, cô đến rồi."
Sự câu nệ của anh ấy không nằm ở hành vi, mà là trên nét mặt, hai gò má đỏ hồng, đôi mắt sáng ngời, rõ ràng muốn nhìn thêm vài lần, nhưng lại sợ bị người ta phát hiện, ánh mắt tránh trái tránh phải, khiến mọi người nhìn thấy mà buồn cười.
Ngược lại, Bạch Mân hào phóng hơn rất nhiều, cô ấy khẽ gật đầu với Cố Đình Hoài, thái độ không quá thân thiện cũng không xa cách.
Dù sao hiện tại quan hệ giữa bọn họ vẫn chưa tiến thêm một bước, thể hiện quá thân thiện sẽ dễ làm cho người ta bàn tán.
Cố Chí Phượng nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài đang nấu cơm, lại có chút thắc mắc: "Bé à,con cũng được nghỉ Tết âm lịch à ? Không đúng nha ."
Cố Nguyệt Hoài xào đồ ăn, cũng không quay đầu lại, nói: "Con về có chút việc."
Nga
Nghe cô nói vậy, Cố Chí Phượng cũng không hỏi nhiều nữa, ông ấy biết con gái nhà mình là người biết suy nghĩ, có chính kiến , ông ấy cũng không xen quá nhiều vào cuộc sống và công việc của cô, tất cả mọi việc đều tuỳ cô tới làm . Ông ấy chỉ hi vọng cô có thể vui vẻ . Bây giờ chân ông đã lành lặn , có thể đi lại bình thường rồi , năm sau ông sẽ chăm chỉ làm việc, phấn đấu kiếm tiền dưỡng gia để con gái không quá vất vả.