Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1134
Cập nhật lúc: 2025-01-29 11:55:26
Lượt xem: 22
Không lâu sau khi Vương Mỹ Hoa đi, Yến Thiếu Ly từ trong phòng bước ra với bộ quần áo mới.
Cô gái mười tám tuổi mặc chiếc áo khoác màu hồng nhạt, gương mặt xinh đẹp nôit bật một đôi mắt đen láy. Không biết vì cảm động vẫn là vì vui mừng nhận được quần áo mới, mà hai gò má cô ấy ửng hồng, cả người tràn ngập hơi thở thanh xuân.
"Nguyệt Hoài, chị Bạch Mân, em mặc thế này có đẹp không?" Yến Thiếu Ly đứng trước mặt hai người, còn xoay một vòng để khoe ra , ánh mắt cầu khen ngợi nhìn hai người .
Bạch Mân mỉm cười, ánh mắt cong cong, giơ ngón tay cái:
"Xinh đẹp lắm! Thiếu Ly nhà chúng ta càng trở lên tú lệ rồi! Đúng là người đẹp vì lụa !"
"Thật sao?" Yến Thiếu Ly chớp mắt đầy mong đợi, quay sang nhìn Cố Nguyệt Hoài chờ xác nhận.
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười:
"Đương nhiên rồi. Kích thước vừa vặn, màu sắc cũng rất hợp với em."
Nghe vậy, ánh mắt Yến Thiếu Ly cong cong như vầng trăng lưỡi liềm, nụ cười tươi sáng rực rỡ. Cô ấy bước tới bên giường, tay vuốt nhẹ những chiếc áo khoác khác, vừa vui vẻ vừa lo lắng:
"Mấy thứ này chắc đắt lắm phải không? Nguyệt Hoài, tiền chị kiếm được đều dùng để lo cho người nhà , lại phải lo cả phần chúng em thế này, thực sự em thấy rất áy náy..."
Nga
Có đôi khi cô ấy cảm thấy mình như đỉa hút máu, đã ăn ở nơi này , còn luôn khiến Nguyệt Hoài phải tốn kém.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1134.html.]
Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô, giọng nói ấm áp:
"Mỗi ngày chị đi làm, còn ai giúp chị dọn dẹp nhà cửa? Thiếu Đường là chị mang về, chị xem con bé như em gái ruột. Nhưng từ khi em đến, chị đã bớt lo đi rất nhiều. Tất cả đều nhờ có em."
"Thiếu Ly, đừng phủ nhận bản thân mình. Sự đóng góp của em là điều không thể thiếu trong gia đình này."
Cô vươn tay sờ đầu Yến Thiếu Ly, an ủi đầy dịu dàng.
Yến Thiếu Ly cảm thấy cổ họng nghẹn ngào, khóe mắt đỏ hoe. Nhưng rồi cô ấy bĩu môi, có chút không phục nói:
"Rõ ràng chị chỉ bằng tuổi em, vậy mà còn sờ đầu em như trẻ con. Rõ ràng là được lời rồi!"
Bạch Mân bật cười khúc khích:
"Thiếu Ly, em nói thế là sai rồi. Nguyệt Hoài bằng tuổi em thật , nhưng thân phận lại là chị dâu tương lai của em, sờ đầu thôi mà đã là được lời sao ?"
Mấy người trò chuyện vui vẻ một hồi, thì từ trong phòng, Cố Tích Hoài tỉnh giấc.
Anh bực bội vén rèm bước ra, vừa định trách mọi người vì làm ồn, thì ánh mắt anh bất chợt dừng lại trên chiếc áo khoác mới đặt gần lò sưởi. Tâm tình bằng mắt thường có thể thấy trở nên tốt hơn , mắt sáng lên, giọng nói vui mừng lẫn ngạc nhiên:
"Đây là quần áo mới sao? Nguyệt Hoài mua à?"