Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1133

Cập nhật lúc: 2025-01-29 07:28:12
Lượt xem: 32

Cố Nguyệt Hoài vẫn thản nhiên lật giở chiếc áo trên tay, không ngẩng đầu, chỉ nhàn nhạt đáp:

"Cảm ơn thím, nhưng anh cả cháu sắp có đối tượng rồi."

Nghe Cố Nguyệt Hoài thẳng thắn trả lời lòng Bạch Mân khẽ thả lỏng. Ánh mắt cô nhìn Cố Nguyệt Hoài cảm kích pha chút ngượng ngùng.

Tất nhiên, trong lòng cô biết rõ "đối tượng" Cố Đình Hoài sắp có trong câu nói của Cố Nguyệt Hoài là ám chỉ đến ai. Thân phận mới này cô không hề bài xích , thậm chí còn cảm thấy ... mong đợi . Nhưng là con gái , da mặt lại mỏng , cô sao có thể chủ động, vẫn cần chờ Cố Đình Hoài mở lời trước

Cô thật sự rất yêu thích không khí gia đình ấm áp bao bọc lẫn nhau của nhà họ Cố. Nếu được gả vào một gia đình như vậy, có lẽ là may mắn tích góp của cả đời cô đều được dùng ở đây .

"Vậy sao?" Vương Mỹ Hoa thoáng thất vọng, nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Bà cười tươi nói:

Nga

"Không sao, không phải vẫn còn anh hai và anh ba của cháu sao? Thím thấy thằng ba Tích Hoài nhà cháu cũng không tệ, dáng dấp anh tuấn, chắc chắn hợp với Lệ Lệ nhà thím!"

Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, đứng thẳng người nhìn Vương Mỹ Hoa, giọng nói hơi cứng rắn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1133.html.]

"Xin lỗi thím, anh ba cháu còn trẻ. Hơn nữa, anh cả cháu vẫn chưa kết hôn. Chẳng phải anh ba không thể lập gia đình trước anh cả sao?"

Trong lòng cô đã sớm có chị dâu ba, dù hiện tại người đang ở thủ đô xa xôi, nhưng cô chỉ thừa nhận người này.

Thấy thái độ rõ ràng của Cố Nguyệt Hoài, Vương Mỹ Hoa không khỏi bĩu môi. Bà nghĩ thầm:  bản thân chính là một cái cô em chồng, còn có thể động tay động chân quyết đinh việc hôn sự của các anh ? Kia cũng có chúng qúa lộng quyền !

Bà âm thầm tính toán, có lẽ nên tìm cha của bọn họ Cố Chí Phượng nói chuyện . Ông ấy chắc chắn sẽ quan tâm đến chuyện hôn nhân đại sự của mấy đứa con, lại là trưởng bối trong nhà, lời nói sẽ có trọng lượng hơn . Chẳng lẽ lời cha nói làm con còn dám không nghe ? Chỉ cần bà tìm cơ hội khen ngợi Lệ Lệ nhà bà nhiều trước mặt ông ấy , chưa biết chừng sẽ kết được một cửa hôn nhân tốt đẹp. Đến lúc đó, người mặc áo mới sẽ chính là con gái bà.

Trong lòng đã có suy tính , Vương Mỹ Hoa vui vẻ hẳn lên. Bà tươi cười nói:

"Thôi được rồi, thím không quấy rầy nữa. Các cháu tranh thủ thử áo xem, nếu có gì không vừa thì mang đến cho thím ngay để kịp sửa lại vừa ý còn mặc dịp tết nhé . Xưởng bông còn nhiều việc, thím về trước đây."

Vương Mỹ Hoa nói xong cũng không đợi Cố Nguyệt Hoài phản ứng, sốt ruột rời đi.

Cố Nguyệt Hoài nhìn theo bóng lưng thím ấy, khẽ cau mày. Cô cúi xuống nhìn lại chiếc áo trên tay, rồi thở dài: Tiền tài động nhân tâm , cổ nhân quả nhiên không lừa ta .

Loading...