Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1108

Cập nhật lúc: 2025-01-20 16:41:01
Lượt xem: 18

Đôi môi Cố Nguyệt Hoài mím nhẹ, cô gật đầu rồi đi qua một bên chờ đợi. Hai y tá nhìn nhau, sau đó nhỏ giọng thì thầm với nhau.

"Gần đây, đúng là có nhiều người đến tìm Bạch Mân thật. Kia có phải đối tượng của cô ấy không nhỉ?"

"Ai mà biết được? Dung mạo Bạch Mân xinh đẹp, chưa nói đến người ngoài , chỗ chúng ta người muốn cùng cô ấy xử đối tượng cũng không ít đâu ." 

Nga

"Haizz, thật ghen tị quá. Cô ấy có thầy làm trưởng khoa ngoại, lại có nhân duyên tốt như vậy."

"Xì, ghen tị gì chứ? Được cái này thì mất cái kia thôi . Cô quên cha mẹ Bạch Mân từng đến bệnh viện làm loạn à? Em trai em gái của cô ấy được giới thiệu vào đây , thành việc thì ít hỏng việc thì nhiều vẫn là cô ấy phải đứng ra gánh trách nhiệm thay các em , suýt bị đuổi việc đó thôi . còn phải gánh chịu phiền phức do em mình gây ra. Có cha mẹ bất công như vậy, cuộc sống của cô ấy có dễ dàng được không?"

Hai người tưởng giọng mình nhỏ, nhưng trong sảnh bệnh viện trống trải, những lời đó lại lọt hết vào tai Cố Nguyệt Hoài và Hoàng Thịnh. Vẻ mặt hai người hoàn toàn khác nhau, một người bình tĩnh lãnh đạm, người kia lại đắc ý ra mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1108.html.]

Hoàng Thịnh không ngại mất mặt, trực tiếp bước tới gần bàn y tá, từ tốn nói: "Bạch Mân chính là đối tượng của tôi. Chúng tôi đang qua lại , cha mẹ cô ấy cũng đã đồng ý. Sau này tôi sẽ thường xuyên đến đây đón cô ấy."

Dáng vẻ Hoàng Thịnh không tệ, quần áo đắt tiền, lại biết cách ăn nói, khiến cô y tá trẻ hâm mộ . "Đồng chí, nghe khẩu âm của anh không giống người huyện Thanh An ?"

Khóe môi Hoàng Thịnh giật nhẹ. Đúng rồi , chủ đề này hắn chờ được hỏi đã lâu , hắn ta điều chỉnh tư thế , lấy tay vuốt tóc trên trán làm dáng , cười nói: "Người thủ đô."

Mấy chữ này được thả ra lập tức gây nên tiếng hít sâu kinh ngạc . Hai cô y tá từ bé đến lớn chưa từng rời khỏi huyện Thanh An , tất nhiên là đối với thủ đô chỉ được nghe thấy chứ chưa bao giờ đặt chân đến , nhưng cũng không cản trở họ từng tưởng tượng cuộc sống ở thủ đô là như thế nào xa hoa , người thủ đô là như thế nào giàu có , quyền thế.  Họ kinh ngạc reo lên: "Thủ đô sao? Thật sự là thủ đô sao? Vậy sau này anh sẽ đưa Bạch Mân về thủ đô sống ư?"

Nghe vậy, vẻ mặt Hoàng Thịnh thoáng cứng lại nhưng rất nhanh liền lấy lại vẻ tự nhiên. Hắn ta không chút ngượng ngùng tâng bốc chính bản thân mình : "Đương nhiên rồi. Tôi rất tốt với bạn gái mình. Hai chúng tôi đã xác định quan hệ, tôi sẽ đưa cô ấy về ra mắt cha mẹ. Sau này, cô ấy sẽ sống cùng tôi ở thủ đô."

 

Loading...